Khi chúng ta nói về một thời điểm Nhung Ngon Nen Trong Dem Phan 2 và nơi chốn nào đó chúng ta thường nuôi một hy vọng nhưng đồng thời cũng có chút tuyệt vọng, nếu hôm nay có thể làm được thì cần gì phải đợi đến nơi nào và lúc nào. Chẳng ai biết được đó là khi nào. Có khi đúng lúc nhưng lại không phải nơi, khi đúng nơi rồi lại sai thời điểm; có khi đúng lúc đúng nơi thì lại không hợp tâm trạngChàng trai hiện không còn tự do, cô gái chỉ còn thể hy vọng ngày nào đó lại được bắt đầu lại với chàng trai. Mà biết đâu khi chàng trai tự do thì cô gái lại bị ràng buộc; khi cô gái tự do thì lại đến phiên chàng trai bị ràng buộc. Khi cả hai đều tự do thì họ lại ở quá xa nhau, không thể gặp được. Và rồi cũng đến lúc phù hợp, chàng trai và cô gái đều không bị ràng buộc, thế nhưng lúc đấy cả hai đều đã thay đổi.Chẳng phải họ đã từng ước hẹn có ngày gặp lại sao? Chẳng qua đó chỉ là một tia hy vọng lóe lên trong thời điểm tuyệt vọng. Tôi yêu người, tôi vững tin rằng duyên của đôi ta vẫn chưa cạn, và đến lúc nào đấy chúng ta sẽ gặp lại nhau, vì vậy người hãy sống thật tốt nhé... Chúng ta chia tay trong nước mắt, cố đi tiếp quãng đường của mình để đợi chờ giây phút trùng phùng.Tiếc thay, tất cả các cuộc trùng phùng đều có mẫu số chung: tưởng tượng lúc nào cũng lấp lánh hơn thực tế.Hai kẻ mong đợi phút giây trùng phùng rồi cũng đã yêu thương người khác. Để rồi đến lúc nào và ở một nơi nào đó hạo gặp lại nhau, họ mới nhớ rằng ngày trước họ đã từng có với nhau một lời hẹn ước.
Như thế đấy, anh ấy là người ân Phim cần và ấm áp mà em đã gặp được ở ngày hôm qua, người mà có lẽ em hiểu mình sẽ chỉ còn gặp được khi tìm ngược về quá khứ. Không giống như anh, anh đã thay đổi quá nhiều rồi, anh ở ngay trước mặt em nhưng sao xa lạ và mơ hồ đến thế?Người em yêu là anh ấy, không phải anh.Vì vậy, thay vì níu kéo anh - một con người đã trở thành xa lạ, em sẽ giữ cho mình những hồi ức thật đẹp về anh ấy - người em thực sự muốn yêu.Vì vậy, chẳng cần phải chần chờ gì thêm nữa mà hãy cứ quay bước đi anh. Còn tiếc nuối gì đâu khi mà ở bên nhau giờ đây ta chỉ thấy ngột ngạt và nhàm chán. Còn có thể níu giữ gì đâu khi cảm giác yên bình về nhau từ khi nào đó đã cứ thế phai dần.Vì vậy, hãy cứ đi đi, anh à. Theo con đường hướng về một nơi mà anh vẫn luôn trông theo ấy. Anh đừng ngoảnh đầu lại vì em cũng sẽ chẳng còn ở phía sau.Nếu có tiếc nuối, có chăng là một chút quá khứ. Nếu có níu giữ, có chăng là một chút kỉ niệm đẹp. Em sẽ không buồn hay đau khổ, vì người em yêu là anh ấy, không phải anh...
Anh ấy sẽ luôn có Phim Nhung Ngon Nen Trong Dem Phan 2 mặt thật nhanh mỗi khi em cần nhất, không giống như anh thường để em cứ mãi đứng đợi giữa cái trống vánh và đơn độc.Anh ấy sẽ luôn hỏi em muốn ăn gì, không giống như anh thường tự ý quyết địn rồi nói em nên ăn cái này hay cái kia sẽ tốt hơn.Anh ấy sẽ mỉm cười tinh nghịch mà nói: anh quá nhớ em nên trốn học một ngày cũng chẳng sao. Không giống như anh thường chỉ nhíu mày: Công việc của anh rất bận, không thể sắp xếp đi cùng em được.Anh ấy sẽ lẽo đẽo bám theo em cả một ngày chỉ để chọc cho tới khi em bật cười nguôi giận, không giống như anh thường chẳng quan tâm em đang giận dỗi hay uất ức vì lí do gì.Anh ấy đã nói sẽ chỉ yêu duy nhất một mình em, không giống như anh thẳng thừng nhìn em mà nói anh đã có một người yêu khác...Nhưng rồi, tất cả chỉ có thế! Chỉ là những chuỗi im lặng kéo dài vô tận! Lồng ngực em như muốn nổ tung vì những cảm xúc xấu xí chẳng thể gọi tên, cố ngăn không cho nước chảy ra từ khóe mắt. Em đã hứa từ lâu, rằng mình sẽ chẳng dùng nước mắt để níu giữ bất kì thứ gì vốn dĩ không thuộc về mình.Và giờ, thì em ngồi đây, gõ những dòng chữ vô nghĩa. Nhưng ít nhất, nó cũng khiến em ngừng đâm vào đống rối bù mình vừa tạo ra, để sắp xếp một cách mạch lạc những thứ đang ngổn ngang trong tâm trí!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét