Giữa dòng người xuôi ngược, Lâm nhìn Phim Co Dau 8 Tuoi từ cửa kính xuống đường phố tấp nập, một cảm giác đau đớn dội lên từ tận đáy lòng. Cuối cùng thì cho dù anh dùng cách nào, có tìm mọi phương pháp, cũng không thể khiến Nhi quay trở về bên cạnh mình. Anh đã hạ mình, vứt hết lòng tự tôn của bản thân để níu kéo, xin cô cho anh một cơ hội, nhưng rồi câu trả lời của cô vẫn là không. Cô nói rằng kể cả có là hiểu lầm thì tình cảm đã hết, cô không thể về bên anh được nữa.Có những chuyện quá khứ, qua rồi chính là qua rồi, có vớt vát thế nào cũng không thể làm lại. Hiểu lầm không phải nguyên nhân khiến người ta lạc mất nhau, chính sự thiếu lòng tin, sự tự tôn quá lớn mới khiến người ta buông tay nhau, để rồi sau này có hối hận cũng không còn kịp nữa.Những làn gió khẽ đưa hương hoa thơm ngào ngạt, vị thu tràn về từng ngóc ngách, tiếng còi xe inh tai cũng không làm giảm đi cảm giác ngọt ngào trong lòng Vũ. Nhi nắm lấy tay anh, mỉm cười đầy rạng rỡ, chỉ có đi dạo phố thôi cũng khiến cô vui vẻ như vậy. Này, tự dưng “giả” thành “thật”, lỡ yêu rồi thì tính saoNhi nghiêng đầu, chớp chớp mắt nhìn Vũ, như thể đang làm khó cậu, cũng như thể chờ một câu trả lời. Ừ thì “lỡ” rồi, phải yêu thôi chứ tính toán gì nữa! Nói thế mà cũng nói à! Dỗi!Trong tiếng xào xạc của gió, Vũ nhẹ nhàng ôm lấy Nhi, khẽ hôn lên bờ môi đang phụng phịu của cô, mỉm cười ấm áp. Nhi! Cảm ơn em đã “lỡ” yêu anh!
Tuấn hận! Anh Xem Phim trách Thùy Trang quá ích kỉ. Anh nghĩ cô không yêu anh nhiều như anh đã yêu cô bởi vì con gái khi yêu sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy. Hơn 3 năm gắn bó, biết bao kỉ niệm ngọt ngào và cay đắng đã cùng nhau đi qua, vậy mà rốt cục Thùy Trang ném trả anh vài lời chia tay lạnh ngắt như cái đêm đông ấy.Sau ngày chia tay, Tuấn lao vào những cuộc tình chớp nhoáng. Anh xoa dịu nỗi đau của mình bằng những cuộc tình lơi lả, trót lưỡi đầu môi. Những người con gái anh quen, cô nào cũng có mái tóc dài thướt tha giống hệt Thùy Trang. Nhưng cái cảm giác thì tuyệt nhiên không phải thế. Càng yêu điên cuồng anh càng hận vì không tìm lại được dư vị của hạnh phúc thực sự mà anh khao khát.Còn Thùy Trang. Cô cắt bỏ mái tóc dài bao người mơ ước của mình. Cô để mái tóc tém đầy cá tính. Thùy Trang đẹp, một vẻ đẹp không thể gọi tên, nó có gì đó gợi nhiều trăn trở cho người đối diện. Chỉ riêng mình Thùy Trang, mái tóc của cô có nghĩa gì.Thùy Trang và Tuấn gặp nhau vài lần bởi họ có nhiều bạn chung. Trong đám cưới của bạn bè, Thùy Trang và Tuấn chạm mắt nhau. Tuấn ra chào, bắt chuyện đầy bình thản. Còn Thùy Trang chỉ luôn cười thật nhẹ nhàng. Trông cô khác năm xưa nhiều quá. Cô không còn là người con gái dịu dàng, thướt tha, cần một vòng tay che chở. Cô độc lập, cá tính và tự chủ.Sau mỗi lần gặp gỡ, Tuấn vùi nỗi nhớ của mình vào thân thể của một cô gái khác…Hơn 3 năm sau, giữa một ngày mùa thu, Tuấn nhận được tấm thiệp hồng của Thùy Trang. Và ngày hôm nay, anh tới dự đám cưới của cô trong tư cách của một người bạn – cách gọi khác đi của người tình cũ.Thùy Trang xuất hiện trong đám cưới. Cô rạng rỡ và ngọt ngào với váy trắng tinh khôi và mái tóc tém cá tính. Thùy Trang bước đến nơi Tuấn ngồi. Ánh mắt Thùy Trang đầy trìu mến:
Anh giữ lại điều đó cho riêng mình đi nhé. Đừng nói ra lời ấy. Em Co Dau 8 Tuoi không muốn làm một người vợ thiếu thủy chung, sống bên chồng mà nhớ thương người tình cũ. Em đã từng đợi anh bao tối dưới hàng cây, khi anh về nhà say khướt trong vòng tay cô gái lạ. Mái tóc này em cắt cũng vì anh, vì em chỉ muốn mình anh là người hít hà. Anh đã không nhận ra rằng, em vẫn chờ anh quay lại. Anh buông tay em nhanh quá. Tình yêu đôi khi cần một phép thử để biết đâu mới là thứ ái tình đích thực thuộc về mình”.Tuấn lặng thinh, anh nuốt nỗi đau vào lòng. Anh hèn nhát buông tay và đổ lỗi cho Thùy Trang. Anh nghĩ mình hiểu cô ấy nhưng thực tế anh đã lầm. Là anh dễ dàng lao vào những cuộc tình mới chứ không phải Thùy Trang… Nhưng anh tìm hoài không thấy thứ cảm giác mà anh có khi bên cô dẫu những người con gái khác cũng mang dáng dấp như Trang.Đừng yêu một cô gái chỉ vì cô ấy có mái tóc giống em. Điều đó chỉ mang tới cho anh cảm giác đau như lúc này. Hãy yêu một cô gái mang tới cho anh cảm giác hạnh phúc như những ngày mình còn yêu. Đừng tìm kiếm điều vô vọng đã trôi vào quá khứ… Anh yêu, yêu thật lòng đi thôi. Như cái cách mà em đang làm, yêu và cưới, người đàn ông của em”.Nói rồi Thùy Trang bước về phía lễ đường. Chút nữa thôi, cô sẽ nắm tay người đàn ông khác, người mà trọn đời cô gọi bằng chồng. Tất nhiên, người đó không phải Tuấn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét