Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

Phim Truyền Hình Dài Tập Ấn Độ - Phim Cuộc Chiến Những Nàng Dâu Thuyết Minh HD Tập 20

Ngày thứ hai khi tình yêu phim cuoc chien nhung nang dau ra đi đó là chủ nhật. Ta bỗng ngồi phắt dậy lau đi giọt nước mắt còn vương, ta chải lại đầu tóc và lại tìm ra biển bao la, biển buổi sáng yên bình ôm ta vào lòng, cuộc sống nhộn nhịp của người dân vùng biển cuốn ta vào, ta nhìn ra phía biển xa xa, đưa đẩy bàn chân trên cát tạo hình trái tim. Và khi sóng biển xô vào nó đã cuốn theo trái tim cát, cuốn theo tình yêu và một phần nổi buồn của ta đi. Ta bỗng thấy mình mạnh mẽ, và ta buộc trái tim phải chấp nhận sự thật đó.Ta rảo bước trên cát, nhặt những con ngao bị sóng biển xô vào bờ, ta thấy lòng nhẹ tênh, ta mải miết nhặt rồi nở một nụ cười tươi như quên mất rằng ta đang thất tình. Ta về nhà quyết định viết ra những gì ta được và mất trong cuộc tình vừa qua. Và rồi khi nhìn thấy những gì ta nhận nhiều hơn ta mất, ta bỗng thấy mình có lỗi, ta không trách người đó nữa và lại thấy thương người đó nhiều hơn. Nhưng ta không níu kéo người đó lại đâu, vì ta sợ ta lại tiếp tục làm người đó mệt mỏi và ta cũng vậy.Ta phải cảm ơn anh vì anh đã nói lời chia tay để ta biết anh rất quan trọng đối với ta, ta nên trân trọng tình yêu, ta nên lạc quan tin vào cuộc sống.Khi yêu anh, ta biết lo lắng cho một người hơn cả bản thân mình, và như thế ta đã học được cách yêu thương.Khi yêu anh, ta nhận được sự yêu thương và quan tâm từ anh. Khi đó ta biết được rằng trên thế giới này ta cũng thật đặc biệt với một người.Khi yêu anh, ta luôn muốn cố gắng sống tốt, làm cho anh vui. Khi đó ta học được cách tự hoàn thiện bản thân.Khi yêu anh, ta muốn học nấu những món ăn thật ngon hy vọng một ngày được nấu cho riêng anh thưởng thức, như thế là ta đã biết nấu ăn.Khi anh ốm, anh buồn ta biết anh rất cần sự quan tâm, chăm sóc, như thế ta đã học được cách quan tâm đến một người ngoài bản thân mình.

Khi nghe anh kể về những gì anh phải trải qua, khi đó ta phim học được cách lắng nghe và cảm thông.Khi anh nói ta là người cả nể, dễ tin người, khi đó ta biết được điểm yếu của mình và cần phải điều chỉnh cách sống.Khi anh nói tính ta còn trẻ con, khi đó ta biết được rằng ta nên học cách làm người lớn và hành động như một người trưởng thành.Khi anh nói anh ra đi vì sự nghiệp, ta chúc anh thành công, khi đó ta học được cách hy sinh vì người khác.Khi anh nói hãy tin và chờ anh, ta đồng ý. khi đó ta học được cách chờ đợi, kiên nhẫn và tin tưởng.Khi ta gọi anh không trả lời, hoặc anh nói anh đang bận. Khi đó ta học được chữ nhẫn.Khi anh nói ta nên tìm một người khác tốt hơn anh để yêu, ta đã rất buồn và mắt ngấn lệ. Khi đó ta học được cách xúc cảm và ta biết ta không vô cảm trong cuộc đời này.Khi ta chịu buông tay và viết nên những dòng này. Khi đó ta học được cách chấp nhận và tha thứ.Khi ta lấy lại được cân bằng sau khi tình yêu của anh đi mất. Khi đó ta đã học được cách lạc quan và luôn tin vào cuộc sống".Đấy bạn thấy không tôi đã có được rất nhiều thứ mà khi tình yêu đi mất. Đâu phải khi chia tay lúc nào cũng mất mát nhiều hơn là nhận được. Khi cuộc sống mang tình yêu của ta đến một nơi khác hay trao cho một người xứng đáng hơn ta. Khi đó cuộc sống cũng công bằng mang lại cho ta những kinh nghiệm sống, những trải nghiệm cuộc đời mà có lẽ nó sẽ có ích cho ta trong chặng đường ta sẽ đi. Chúc những ai đang nắm giữ tình yêu trong tim hãy biết trân trọng, mong những ai không may mắn để tình yêu vụt mất hãy biết chấp nhận và tha thứ. Hy vọng bình minh lên luôn sởi ấm những tâm hồn cô đơn, lạnh giá, những tâm hồn đã từng bị tổn thương.Cô chạy ào ra khung cửa sổ.
Anh, với bộ cuoc chien nhung nang dau quân phục màu xanh, chiếc ba lô sau lưng, tay đang cầm một giò phong lan, miệng anh cười rất tươi, anh vẫy tay chào cô. Mái tóc còn chưa kịp chải, cô chạy chân trần từ căn phòng trọ tầng 4 xuống với anh.Anh, người yêu của cô. Anh, niềm hạnh phúc lớn nhất cuộc đời cô. Anh là người đầu tiên cho cô biết thế nào là tình yêu, cho cô biết cảm giác nhớ nhung một người như thế nào. Anh là lính thông tin, anh công tác tận trên vùng biên giới phía Bắc. Cô luôn nghĩ một ngày nào đó thật bình yên, anh và cô sẽ được ở bên nhau, để bù đắp những xa xôi, những nhung nhớ bao tháng ngày qua.Cô muốn chạy thật nhanh, thật nhanh, để lao vào vòng tay ấm áp của anh, để được nức nở trên vai anh rằng cô đã nhớ anh nhiều như thế nào, và nói thật nhiều lần rằng em nhớ anh, em nhớ anh nhiều lắm.Anh vẫn đợi cô như lúc nãy, anh dang rộng vòng tay và cô chạy đến. Chưa lúc nào cô cảm thấy mình hạnh phúc như thế.- Anh đây rồi, anh đây rồi, anh đã trở về bên em, sao anh đi lâu như vậy, anh có biết em nhớ anh nhiều thế nào không. Anh quá đáng lắm. Nhưng cô chưa kịp nói hết thì anh đã tan biến đi đâu mất. Anh vừa ở trong vòng tay cô, anh vừa dang cánh tay đón cô kia mà.Anh đã mãi mãi rời xa cô vào ngày 15 tháng 3 cách đây ba năm trước. Anh hi sinh tại biên giới phía Bắc, trong một chuyến truy bắt tội phạm ma túy xuyên quốc gia.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét