Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

Xem Phim Cuộc Chiến Những Nàng Dâu Kênh VTVCab5 Tập 20

Nếu Cuoc Chien Nhung Nang Dau có người hỏi tôi anh còn nhớ đến cô ấy đến bao giờ? Tôi sẽ mỉm cười và trả lời: “Cho đến khi nào không còn mùa thu, không còn hoa bởi em đâu còn nữa mà tôi nhớ về em, tôi chỉ nhớ mùa thu, nhớ mùi hoa sữa thôi mà.Những nhịp sống ồn ào, xô bồ giữa lòng thủ đô khiến ta quên đi mùa thu đã đến quanh ta. Cũng may sao đâu đó trên những con phố thoảng mùi hoa sữa còn nhắc ta mùa thu đã về rồi. Mùi hoa sữa luôn khiến cho cho những ai đã có một chút kỷ niệm gì đó gắn với nó thì sẽ mãi không quên được, bởi cái mùi đặc trưng của nó – hương ngào ngạt của mùi hoa sữa.Với tôi, hoa sữa Hà Nội khiến tôi nhớ về em mối tình đầu và cũng là mối tình duy nhất cho đến bây giờ của tôi, mối tình áo trắng mực tím đầy vô tư, trong sáng và cả thơ ngây nữa…một mối tình bắt đầu từ đầu lớp 11, tôi và em cùng tuổi, học cùng khóa. Năm đó em gần như là hoa khôi của cả khóa, lại hát hay nữa. Còn tôi trông cũng khá và học hành cũng không kém ai. Bạn vè gọi chúng tôi là một đôi “trai tài – gái sắc”, nhưng chúng tôi rất ít khi thể hiện tình yêu trước mặt mọi người. Rồi cũng mùa phượng nở năm đó, ngày chia tay mái trường cấp 3, ngày chia tay thầy cô, bạn bè…cũng là ngày chúng tôi kết thúc mối tình mực tím đó. Nỗi buồn hoa phượng như lại nhân lên bội lần. Buồn gì thì rồi cũng qua, rồi mọi thứ cũng dần đi vào quy cũ cần phải có của nó. Rời mái trường cấp, chúng tôi vào giảng đường đại học mỗi người một bầu trời, và cũng từ đó chúng tôi rất ít khi nói chuyện với nhau.
Rồi tôi còn bảo em, năm sau anh sẽ đưa em ra biển vào Xem Phim một buổi sáng để ngắm bình mình, ở đó anh sẽ đàn và em hát tiếng đàn và tiếng hát của chúng ta sẽ át đi tiếng sóng và gió biển nhé…Rồi chúng tôi còn có ý định sẽ lên đỉnh núi Phan–xi-păng để chụp ảnh để thêm những bức anh trong bộ Love Photo của chúng tôi thêm phong phú.Rồi ngôi nhà trong tương lai mà tôi và em cũng vẽ ra, ngôi nhà phải có xích đu, có vườn hoa và phải có ghế đá và không gian ngắm bầu trời đượcRồi những buổi tiệc đầy nến và bóng bayRồi cứ thế dưới dự lặng yên rợn người của không gian xung quanh tôi, tất cả những nét vẽ trong bức tranh xưa chung tôi vẽ ra lại hiện lên rất rõ trong tôi. Lâu lắm rồi, tôi đã cố phủ lên bức tranh đó một tông màu khác để che lấp nó đi, tôi phủ lên tông màu bận rộn của học tập của công việc, tông màu của tình yêu gia đình giành cho bố mẹ, rồi bạn bè…Rồi bức tranh tình yêu kia bị che mờ từ rất lâu rồi. Và hôm nay mùi hoa Sữa như tô đậm lại bức tranh cũ bị phai mờ kia, và bây giờ nó lại mới tinh nguyên như lúc nào mới được vẽ lên.
Giờ đây Phim Cuoc Chien Nhung Nang Dau, tôi đây, cây đàn guitar đây, bức tranh kia còn đây, nhưng em đâu…em ở đâu sao không trả lời anh.Ngước nhìn lên bầu trời dưới vách lá của những tán cây tôi chợt thấy một ngôi sao sáng nhất. Tôi chợt hiểu ra, em cũng đang ở đây đó thôi, ngôi sao kia đang nhìn tôi từ một nơi rất xa, đang nghe tiếng đàn của tôi đó thôi. Em không còn trên cõi đời này nữa nhưng tôi biết ở trên thiên đường đó em chính là ngôi sao sáng nhất kia đó thôi.Nếu có người hỏi tôi anh còn nhớ đến cô ấy đến bao giờ? Tôi sẽ mỉm cười và trả lời: “Cho đến khi nào không còn mùa thu, không còn hoa sữa” bởi em đâu còn nữa mà tôi nhớ về em, tôi chỉ nhớ mùa thu, nhớ mùi hoa sữa thôi mà.Tớ đã quyết định kết thúc tình cảm đơn phương của mình dành cho cậu. Chờ đợi cậu, tớ chẳng sợ những xa cách, những nỗi nhớ, những lo lắng làm trái tim tớ như nghẹt thở; mà chỉ sợ một điều duy nhất – điều mà cậu đã nói ra.Học cùng lớp với nhau từ khi chúng mình còn là những đứa học sinh tiểu học, rồi cấp hai cũng vẫn như thế. Lên tới cấp ba thì tớ với cậu chỉ còn là những người bạn học chung trường. Ngày học cùng lớp, tớ ít nói chuyện với cậu mà hễ nói được câu nào là do cả hai đang trong những vấn đề tranh cãi liên quan đến học tập. Khi học cùng lớp đã ít nói chuyện cùng nhau, thì như một hệ quả, chẳng có cớ gì mà khi học chung trường tớ với cậu lại nói chuyện với nhau nhiều hơn được.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét