Nhưng Phim Linh Hon Toi Loi, này bạn! đừng nhập nhằng lòng “thương…” lại với nhau, đại loại như gì cũng được . tất tần tật những gì có liên quan đến tình thương mến thương. Khác nhau đấy, cho một ví dụ nhé- thương hại và thương yêu. Không ai phủ nhận việc đã là người thì ai cũng có lòng trắc ẩn thương hại, thế nhưng ở đây tôi muốn đặt nó trong khía cạnh tình yêu.Đừng bố thí tình yêu.Tôi có quen một người chị khóa trên. Chị và anh người yêu đã trải qua một mối tình hai năm trời. Thấy họ hạnh phúc đến nỗi tưởng chừng sẽ tính đến chuyện tương lai luôn rồi chứ. Đùng một cái,chia tay, hỏi ra thì anh người yêu lạnh nhạt” Cứ tưởng nhầm tình yêu, hóa ra là lòng thương hại”( vì bố mẹ của chị ấy cùng mất trong một vụ tai nạn trước khi họ quen nhau không lâu). Đúng là đời,mấy ai biết trước được chữ ngờ.Chẳng biết đó có đúng là lí do cho sự chia tay này không? Hay chỉ là cái cớ biện minh cho lí do phũ phàng khác.? Nhưng nói gì thì nói, hai năm cũng không phải ngắn cho một mối quan hệ đặc biệt, mà ngần ấy thời gian là quá đủ cho một người phân biệt đâu là lòng thương hại đâu là tình yêu. Vậy mà “ chỉ vì lòng thương hại” mà phủi sạch như người dưng. Thật đểu giả.
Nhiều người tỏ vẻ thương hại ra mặt nhưng trong lòng Xem Phim chẳng mảy may xót xa. Ừ thì thôi kệ đi, đằng này lại thách thức tình yêu bằng… lòng thương hại.Nếu có lúc đời cào xước bạn, bạn sợ hãi, lạc lõng muốn bấu víu vào ai đó, dù chỉ một chút thôi, dù đó là lòng thương hại có lẽ bạn cũng chẳng do dự tìm chút gì đó trong cô đơn. Nhưng con người ta thật quá kì lạ, lại sợ lòng thương hại len lỏi vào tình yêu. Suy cho cùng thì thương hại xuất phát từ đau khổ, rồi lại như được yêu thương, rồi lại đau khổ vì nhận ra sự lẩn khuất của thương hại. Đến cuối thì thương hại vẫn chỉ gây thêm đau khổ cho tình yêu. Người ta chỉ còn thấy xót lại dấu vết của những cơn ác mộng …Rồi một ngày nào đó, bạn sẽ quên thôi, nhưng tôi không biết ngày đó là ngày nào, và liệu rằng bạn có đủ tự tin để bước tiếp một cuộc tình mới khi mà những ám ảnh đó cứ lởn vởn xung quanh. Ừ thì anh ấy đến với tôi chỉ vì thấy tội nghiệp, vì tôi thiếu tình thương của gia đình, vì tôi là người thất bại trong tình yêu…Đôi khi lòng “thương…” của con người thật đáng sợ, bám riết không thôi còn quá khứ để ta ôm khư khư những vết tích vàng ố, hoen rỉ mà sốngNhưng có khi nào tình yêu đi lên từ lòng thương hại?
Có, tôi nghĩ vậy “ không gì là không thể”. Song hãy nhớ rằng cái đích cuối cùng vẫn chỉ là tình yêu. Nếu bạn yêu Linh Hon Toi Loi ai đó thật, tôi nghĩ cái lòng thương hại ngày nào sẽ mất tích nhanh thôi. Nhưng hãy xác định, hãy để thời gian giúp bạn khẳng định lại một lần nữa tình cảm thật của bạn là gì trước khi bước vào cuộc đời của một con người luôn bị dày vò bởi sự tội nghiệp của ai đó. Đừng ngốc nghếch lựa chọn giữa được và mất, giữa yêu và bố thí tình yêu.Nếu đã yêu xin đừng để thương hại len lỏi vào thương yêu. Vì dù vô tình hay cố ý, bạn đã gieo thêm vào lòng người khác sự tổn thương bởi trước đó họ đã phải chịu đựng một nỗi đau không thể chữa lành. Cũng là con người mà, sao chịu nỗi?Đâu đó nói rằng yêu thương cũng như “một chiếc áo”. “Người mặc không thể mãi mãi là trẻ con, cái áo cũng không phải chiếc áo len rộng thênh thang mặc hết năm này sang năm khác.” Có nghĩa là, yêu thương cũng phải khác đi, không phải lúc nào cũng đầy, cũng không phải lúc nào cũng nhạt nhoà mãi được. Nhưng nhạt quá thì hoá không yêu thương, còn đầy quá sẽ khiến người được yêu thương bị nghẹt thở.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét