Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2016

Nợ Anh Một Giấc Mơ Tập 20

Anh tin vào tình yêu Phim No Anh Mot Giac Mo của anh và cô, tin rằng khoảng cách địa lý sẽ không thể nào ngăn được hai trái tim yêu chân thành.Hoặc cũng có thể là thử thách cho nhau, anh muốn chứng minh cho cô thấy anh đang sống và hi sinh vì cô, anh có thể chấp nhận tất cả những thiếu thốn tình cảm khi phải xa cô và những tủi hờn khi không có cô bên cạnh. Anh yêu và anh chấp nhận.Thế nhưng ngày cô bước chân lên máy bay cũng là ngày cô nói lời chia tay anh. Cô không muốn mình trở thành gánh nặng cho anh, sợ anh phải chờ đợi quá lâu. Cô sợ nỗi cô đơn sẽ khiến anh mỏi mệt.Còn anh, suốt đêm qua, anh đã kỳ công bao lâu để hoàn thành trái tim bằng lăng dành tặng cô. Trên đó có tên cô và tên anh, bởi vì anh tin tình yêu chung thủy, tin màu tím bằng lăng chung thủy, cũng tin luôn người con gái yêu hoa bằng lăng ấy.Cô đâu biết được rằng bao tâm huyết, bao tình cảm của anh dành trọn vào tác phẩm ấy nhiều đến bao nhiêu?Cô đâu biết được rằng anh phải lục tung cả thành phố chỉ để tìm lại những bông bằng lăng cuối mùa.Cô đâu biết được rằng anh đã cầm trên tay món quà cùng bó hoa bằng lăng cuối mùa tìm cô khắp sân bay chật cứng người vất vả như thế nào?Và cô chẳng bao giờ biết được anh đã yêu cô và hi vọng về tình yêu của cô nhiều đến bao nhiêu? 
Hoa bằng lăng kết trái từng chùm, đứng từ xa chẳng ai còn Phim thấy được màu tím của bằng lăng như những ngày tháng năm đã qua.Đông đến, cô và anh vẫn làm việc cùng nhau, vẫn chuyện trò cùng nhau, nhưng chẳng ai biết được họ có yêu nhau hay không? Chỉ anh mới cảm nhận được nhịp đập trái tim mình đang nhộn nhịp lên từng ngày như thế nào...Anh và cô chính thức yêu nhau từ mùa thứ hai bằng lăng nở, có nghĩa là hơn một năm anh và cô làm việc cùng nhau. Và cũng sau thời điểm đó, cô lên chức trưởng phòng.Tình yêu như một liều thuốc, nếu ta biết uống đúng liều đủ liều nó sẽ phát huy tác dụng chữa bệnh, ngược lại nếu dùng quá liều thuốc lại đe doạ tính mạng chính bản thân chúng ta.Tình yêu như một ngọn lửa, khi có gió, gió có thể thổi bùng ngọn lửa ấy lớn hơn cũng có thể thổi tắt ngọn lửa ấy.Tình yêu cũng như con dao, nó có thể đâm nát con tim hay có thể khắc sâu vào tim những vết khắc thật kỳ diệu và theo ta đến suốt cuộc đời. Một mùa bằng lăng tím lại đến. Mùa của kỷ niệm tình yêu, nhưng cũng là mùa chia tay để cô sang Mỹ theo học. Anh buồn khi phải xa cô, nhưng càng không muốn mình trở thành gánh nặng ngăn cản cô trên con đường sự nghiệp. 
Cái gì No Anh Mot Giac Mo cũng vậy, nhiều sẽ nhàm lâu sẽ chán. Nếu ngắm bằng lăng ở trên cây của nó thấy cành nào cũng đẹp hoa nào cũng tím nhưng màu tím ấy có lẫn màu xanh anh ạ. Em muốn ngồi nơi đây, yên bình nhẹ nhàng ngắm những cánh hoa mềm mại, tím một cách tinh khiết riêng của nó mà không có tán lá nào phản màu. Anh thích bằng lăng chứ? Cô ngượng ngùng, thấy tim mình đập nhanh hơn. Lảng tránh đi ánh nhìn của anh, cô quay đi che vội ánh mắt bối rối nhiều xúc cảm.Mùa hè qua đi, bằng lăng không còn những bông hoa tím xinh nữa.  Gió mùa tràn về, gieo cái lạnh vào tim người. Những con người cô đơn, chờ đợi một nửa của mình trở về thì cái lạnh càng lạnh lẽo hơn, rét mướt hơn.Tôi tình cờ gặp lại em tại ngã tư trong tâm thành phố. Khoảnh khắc ấy, lòng tôi bỗng dậy sóng. Vốn dĩ trái tim đã bình yên và nguội lạnh kể từ ngày Sam đi nay lại tương phùng giữa dòng đời xô bồ, tôi không khỏi chạnh lòng, chua chát.Sam đứng bên kia đường, dường như là đợi xe buýt. Em vẫn như ngày nào, vẫn cột hai bím tóc hai bên, vẫn mặc áo len, choàng khăn và đi tất. Đó là trang phục vào ngày đông của Sam. Bất kể một chi tiết nhỏ nhặt nào về Sam, tôi đều nhớ rất rõ.Em là niềm vui và cũng là nỗi buồn của tôi.Ánh mắt Sam chiếu thẳng vào mắt tôi. Đôi mắt to, tròn đen lấp lánh. Đôi mắt ngày xưa luôn tươi cười, giờ đây lại chất đầy nỗi ưu tư. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét