Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016

Mẹ Con Lê Phương - Thế Thành Chịu Nhiều Đau Khổ Trong Phim Trận Đồ Bát Quái Tập 20

Đôi môi và cằm cô ta có nét cương quyết nhưng rất dịu dàng. Phương mở tròn xoe đôi mắt nhìn Linh. Thì ra trong vẻ băng giá đó, ẩn chứa một trái tim bị tổn thương ghê gớm.Ba Linh từng là giám đốc một công ty gia đình rất lớn. Mẹ Linh là phó giám đốc. 
Trong công ty có tay trợ lý trẻ, đẹp trai, biết chiều tran do bat quai lòng phụ nữ. Hắn đã rắp tâm chiếm đoạt công ty, vì thế tìm cách tiếp cận mẹ Linh. Ba Linh vì công việc nhiều nên hay đi công tác, ít quan tâm vợ. Đó chính là lý do bà đã ngã vào vòng tay tên trợ lý. Hắn dụ dỗ bà lập âm mưu, chiếm đoạt toàn bộ cổ phần công ty, đẩy ba ra khỏi vị trí giám đốc và ép ông phải ly dị. Tôi và Nam, hai đứa nhóc chung xóm nhỏ nghèo. Nam hơn tôi một tuổi nhưng chẳng hiểu sao hai đứa chẳng bao giờ xưng anh em mà cứ mày tao thành quen miệng. Có khi Nam sang trông nhỏ em giùm tôi để tôi nấu nướng cho kịp bữa cơm chiều, có khi Nam phụ tôi chạy cả sân thóc cơn mưa bất chợt.Chúng tôi chia sẻ với nhau tất cả những ước mơ thuở nhỏ, rằng tôi sẽ trở thành luật sư, còn Nam sẽ trở thành công an.Nam vẫn hay nói với tôi “Mày ngang bướng thế làm luật sư cũng đúng, tao mà làm công an thế là tao với mày hay được gặp nhau rồi”. Những lúc như thế tôi thường gân cổ lên cãi “Tao không muốn làm việc chung với mày, nhìn mặt mày mãi chán òm”. Quá sốc với chuyện đó, ba Linh trở nên ngớ ngẩn, lúc nhớ, lúc quên. Vì hận mẹ, Linh đã đưa ba rời thành phố về đây sống âm thầm, ẩn náu khỏi cuộc sống thị phi. 
Ba tuần xem phim trước khi lễ tốt nghiệp diễn ra, Bill hỏi Mark xem liệu họ có thể gặp nhau trò chuyện được không. Mark đồng ý và họ hẹn gặp nhau tại một tiệm café gần trường. Một màu màn đêm hoang vu đem theo cái lạnh tê tái trà trộn vào lòng người rồi rủ nhau len lỏi khắp không gian. Nó muốn nhìn người trong hình dù khóc dù không cũng không thể được nữa. Vĩnh đã mờ dần, mờ dần rồi chìm khuất trong màn đêm như một lời tạ từ nghìn trùng cách biệt. Bù lại, tôi có được những khoảng thời gian không thể nào quên. Khi người ngồi diễn tả không sót một chi tiết nhưng gì anh ta có thể nhìn thấy thì người nằm nhắm mắt lại và tưởng tượng.Ngày lại ngày qua đi. Một buổi sáng, y tá mang nước rửa mặt đến cho họ nhưng phát hiện ra rằng người đàn ông trên chiếc giường gần cửa sổ đã chết. Anh ấy đã ra đi, một cách nhẹ nhàng, trong giấc ngủ của mình.
Cô đã vô cùng đau buồn, gọi nhân viên bệnh viện đến phim tran do bat quai mang xác anh ấy đi. Một không khí nặng nề bao trùm căn phòng. Sau đó, người đàn ông vẫn phải nằm trên giường ngỏ ý muốn được lại gần cửa sổ. Y tá nhiệt tình kéo chiếc giường của anh sát lại chiếc giường bên cửa sổ. Tụi nó có hai cái tên gần giống nhau, đến nỗi người kể lại câu chuyện này đôi khi cũng gần như phát điên mỗi khi lẫn lộn. Gia Ân – Gia An. Cả hai đều có vẻ ngoài ưa nhìn. Chẳng phải chị em song sinh, cũng chẳng phải cặp bài trùng. Chỉ là cái tên giống nhau, luôn xếp sát nhau trong danh sách lớp, ngồi cạnh nhau trong phòng thi, bắt cặp với nhau trong tất cả mọi hoạt động.  Sau khi chắc chắn anh đã được an toàn, cô để anh lại một mình.Chậm chạm, khó khăn, anh tự mình di chuyển, bằng khuỷu tay, đến sát bên cửa sổ, nhướn người để nhìn ra bên ngoài. Nhưng, thật bất ngờ, tất cả những gì mà anh có thể nhìn được, qua ô cửa sổ, chỉ là một bức tường trống trơn!Khi y tá quay lại, anh hỏi thăm cô về người bạn bệnh nhân cùng phòng, người mà vẫn hằng ngày mở ra một thế giới tươi đẹp và nên thơ cho anh ta qua những miêu tả của mình về cảnh quan bên ngoài ô cửa sổ.Cô y tá cho biết, người đàn ông đó bị mù. Anh đã lặng đi, trong sự xúc động khôn tả.Người ta có thể quên tất cả những gì bạn đã nói, đã làm. Nhưng người ta sẽ không bao giờ quên cảm giác mà bạn đã đem lại cho họ. 

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

Khương Thịnh Có Bồ Trong Phim Vợ Ơi Bồ Nhé Tập 20

Tôi nghĩ mình sắp bị ăn chửi đầu ngày rồi, ai dè cô bán nước tươi cười nói Thôi, bữa khác ghé qua đưa cho cô”. Ủa, đây là lần đầu tiên tôi đi qua con đường này, ghé cái xe nước nhỏ này; mà sao cô ấy cư xử với tôi cứ như thể tôi hay ghé mua nước lắm? 
Tôi nói, vậy thôi con không lấy ly cà phê này đâu. Cô vo oi bo nhe bán nước lại cười toét, đẩy tôi ra ngoài Thôi mệt quá, đi giùm cái đi. Bữa nào tiện thì ghé trả tiền cho tui! Dễ thương không? Tôi còn chưa biết mình có vòng qua con đường này lần nữa không, làm sao cô ấy biết mà tin là như vậy. Ly cà phê đầu ngày ngon kinh khủng, vì nó được trao đi với một niềm tin không lý do. Cảm động thay khi được thấy việc người ta có thể tin nhau không cần bất cứ một lý do nào. Tôi chắc chắn sẽ phải trở lại con đường này, và lần này thì đã có lý do, chứ không chỉ là vì một sáng hứng lên đi làm bằng con đường mới.Có lẽ trao đi một tình yêu cũng như bán thiếu ly cà phê cho một người lạ qua đường vậy. Niềm tin không lý do thường hay được đền đáp xứng đáng. Có ai mà nỡ bỏ đi luôn khi người ta đã hồn nhiên tin mình, không cần mình phải đặt cọc thế chấp gì sất. Còn những kỳ vọng nặng nề thường được đáp trả bằng việc cái đứa kia… trốn luôn. 
Cậu ấy xem phim kể cái giây phút mà cậu ấy bước ra khỏi cửa hàng, chiếc xe của một gã say rượu nào đó vẫn cố tình nhấn ga thật mạnh khi hai bố con đang bước qua vạch kẻ đường dành cho người đi bộ. Giá những tàn phai mai này cứ hao hụt đi như bao dấu yêu nồng nàn mấy cũng thành lợt lạt. Năm tháng xanh xao nhiều, người đi kẻ ở trở nên vô tình không định đoán. Có chăng, người cứ ở mãi một nơi rồi sẽ thấy cuộc đời đâu tha thiết níu giữ những gì đã buông. Tiếng mưa tưởng rơi mãi đó nhưng phút giây sau cũng lơ đãng mà tạnh nhịp.Bạn thở dài, ước ao những nỗi buồn tự tạo sẽ chìm mãi vào cơn mưa này. Khi cuộc sống quá bình lặng và yên ả, bạn nhận ra sự lựa chọn của mình là sai lầm lớn lao. 
Đó là lần đầu tiên tớ gặp cậu nhưng hình như cậu phim vo oi bo nhe chẳng để ý đến tớ thì phải. Tuy sinh ra và lớn lên ở Mỹ từ nhỏ nhưng cậu ấy hoàn toàn có thể nói sõi tiếng Việt không thua kém gì một người Việt thứ thiệt nào. Cậu ấy kể ba cậu ấy rất thương cậu ấy, luôn muốn cậu ấy hướng về quê hương nên đã cho cậu ấy đi học tiếng Việt từ nhỏ, hứa sẽ cho cậu ấy trở về quê ngoại nếu có điều kiện. Có lẽ vì vậy mà trong tiềm thức của Peter Việt Nam như một nơi gì đó thân thương mà cậu ấy mong được trở về. Hãy yêu một người nào đó mang lại cho em những cảm xúc thật nhất dù là đau khổ hay hạnh phúc nhưng nó nhất định phải được xuất phát từ tình yêu.Ngồi trước gương, Thùy Minh ngắm nhìn dung nhan của mình. Thời gian đã khiến nụ cười của cô không còn rạng rỡ như những ngày còn là cô sinh viên nữa. Nhưng cuộc sống quá bận rộn, đến nỗi mà Thùy Minh không có cơ hội để mà nhìn lại mình. Phải tới hôm nay, vào một ngày thật đặc biệt như thế này, cô mới dành lấy cho bản thân vài giây ngắn ngủi để nhận ra mình đã già mất rồi… Bố Peter mất trong một lần cùng cậu ấy đi mua quà để trở về Việt Nam thăm ông bà ngoại. À, nhưng tất nhiên là cô không có đủ tiền để thối, mới sáng sớm mà. Chung quanh cũng chẳng có ai để đổi được tiền lẻ, chưa kể giờ này đi đổi tiền bị chửi là cái chắc.

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

Lương Thế Thành Chịu Nhiều Đau Khổ Trong Phim Trận Đồ Bát Quái THVL1 Tập 20

Còn mẹ sau tất cả chỉ nụ cười là ở lại, mẹ vẫn cười vẫn vui, vẫn động viên khích lệ những vị khách lười biếng hãy không ngừng nỗ lực cố gắng để không phải khổ cực như mẹ.  Em học cách yêu anh nhưng trải nghiệm cảm giác một mình. 
Anh luôn cố gắng vì tương lai tran do bat quai của hai đứa nhưng anh lại quên mất hiện tại cũng cần được bồi đắp. Thứ tình yêu trong em đang ngày một vơi dần đi khi em không được chia sẻ nó cùng anh. Em đã tự trách bản thân mình ích kỉ khi mà ngày đêm anh bận rộn với công việc để lo cho hai đứa sau này một cuộc sống tốt đẹp hơn mà em thì chỉ ngồi và chờ đợi một lời yêu thương anh trao tặng. Người ta sẽ nghĩ em ngốc lắm, yêu được một chàng trai chung thủy, biết vươn lên như anh là điều quá may mắn, em còn đòi hỏi nỗi gì? Em cũng tự hỏi mình? Em còn muốn gì thêm nữa? Chính vì em không thể tự trả lời được câu hỏi đó cho mình nên em mới như một kẻ mất phương hướng. Em cất mọi nỗi buồn cho riêng mình vì em chẳng thể kể nó cùng ai. 
Có bao lần em ước ao một buổi tan tầm, thay vì đi gặp thêm một mối làm ăn ngoài, anh dành nó cho em, chỉ là đi dạo lang thang, không cần phải có lí do nào quan xem phim trọng  mới làm như thế. Nhưng anh luôn quá bận Em không có ý tỏ ra mình thánh thiện, cũng không muốn giấu nhẹm mọi nỗi buồn, chỉ là em không biết phải nói gì khi mà lời yêu thương với anh, em còn chẳng có cơ hội để nói huống chi là những lời trách móc. Anh quá bận rộn với mọi thứ. Em chẳng có chút thời gian nào xen vào để mà hờn, mà giận Đến bạn của anh cũng bảo em cho anh ăn bùa ngải kia mà! Rằng nói là yêu anh thì đơn giản quá, thương anh nhiều thì tầm thường quá nghe mãi cũng mòn tai hay nói em chỉ yêu anh đến suốt đời suốt kiếp thì thật nực cười nhưng cảm ơn anh vì đã đến bên em thì thật đặc biệt. Viết cho anh, người đàn ông đang thuộc về em Mình quen nhau vào một ngày hè tháng năm đầy nắng và gió, nắng nóng đến vã cả mồ hôi làm em bực mình chết lên được đấy. Nhớ hôm ấy, cái mặt bánh bao to lè phè của anh trông ngố không chịu nổi làm em rơi cả cây kem xuống sàn nhà loang lổ.
Nhớ cái cách phim tran do bat quai anh hất hàm chối biến khi lén trộm cái điện thoại của em xin cuộc gọi nhỡ, nhớ tối hôm ấy anh nhắn tin bảo em là con điên và rồi thế nào nhỉ? không chỉ em mà cả anh cũng điên đó chứ, hai kẻ điên yêu nhau theo cách điên riêng và đặc biệt của mình. Cho tới lúc này con chưa thể tìm ra một đơn vị đo lường khoa học nào để có thể quy đổi bằng sự hi sinh mà mẹ đã dành cho gia đình bố, anh, em và cả con nữa. Sức chịu đựng, nhẫn nhịn, cố gắng kiên trì bền bỉ của cô gái đôi mươi khi mới về nhà chồng cho tới tận bây giờ nó chưa bao giờ ngừng tắt và luôn bùng cháy trong mẹ. Mẹ làm tất cả những điều đó là vì con, đáng lý ra giờ đây con phải làm được điều gì đó cho mẹ, đơn giản là không nhận từ mẹ bất cứ nguồn viện trợ nào trừ tinh thần; Ấy vậy mà con chẳng thể làm được. Con cứ mãi thắc mắc mẹ đã nỗ lực như thế nào để có thể làm được nhiều thế khi bằng tuổi con bây giờ, để đến bây giờ mẹ tuy một mà như thể mẹ phân thân sống, lao động, hi sinh cho tất thảy những người trong gia đình. Mẹ có biết mẹ tuyệt đến nhường nào không, tuổi thơ mẹ chắn chắn là những tháng ngày cơ cực ròng rã đâu có như các con mẹ bây giờ, đã vậy chẳng làm gì mà vẫn được cấp phát lương hàng tháng Mẹ như ngân hàng từ thiện sẳn sàng cho vay không bao giờ lấy lại chứ đừng nói tới chút vốn cỏn con, mẹ sẵn sàng chịu lỗ chỉ để những vị khách thượng đế có được thứ họ cần.

Mánh Lưới Tín Dụng Đen Trong Phim Trận Đồ Bát Quái Kênh THVL1 Tập 20

Này những bạn trẻ, bạn cũng đang yêu, cũng đang quan tâm đến người yêu của mình, cũng đang được người yêu mình quan tâm chăm sóc như thế. Vậy tình yêu của bố mẹ các bạn thì sao? Cớ sao các bạn lại gạt bỏ và cảm thấy khó chịu với nó như thế? 
Nếu sống phim tran do bat quai  thêm 20, 30 năm nữa, khi chẳng may không còn bố mẹ bên cạnh, khi nghĩ lại, chẳng phải bạn đã bỏ lỡ mất cơ hội được thương yêu thiêng liêng nhất trên đời này?Vẫn là như thế, cho dù 100 năm đi nữa, mọi người cũng đều rất bận bịu để quan tâm đến bạn, chỉ có bố mẹ bạn, mãi luôn bên cạnh cho dù bạn thế nào đi nữa. Khoảng thời gian bạn sống hiện giờ không phải là quá dài, vẫn còn rất sớm để bạn nhận ra được giá trị của sự yêu thương, hãy cảm nhận và đừng uổng phí nó! Tạo hóa cũng ban cho họ sự bao dung vượt ngoài kiểm soát trong tình yêu, nên khi không được đáp lại hay khi hi vọng trở nên nhạt nhòa, họ tự tìm cho mình lí do để ở lại tiếp tục yêu hoặc tự ẩn mình về phía sau nhìn người mình yêu bước tiếp trong niềm hạnh phúc mới.
Có những người đi chung trên một con đường, trải qua những xem phim ngã rẽ khác nhau. Người tìm thấy sự trùng phùng, người thì trước mắt chỉ còn là khoảng cách. Họ đều là những người trải qua sự hộ ngộ, sự phân ly. Dù cho thế nào đi nữa, khi ta quay đầu lại luôn có những người không bao giờ rời bỏ ta. Những gì bố mẹ nói, bố mẹ dạy bảo hoàn toàn không bao giờ sai, chỉ là do cách nhìn nhận của mọi người có thực tế và khách quan không hay thôi. Trên đời này, không có gì quan trọng hơn bản thân và gia đình mình, tất cả mọi thứ ngoài xã hội kia chỉ đơn giản là tạm bợ, là một phép thử cho cuộc đời bạn. Xã hội, người ta quá bận bịu để để tâm đến bạn, quan tâm đến bạn nghĩ gì, bạn cần gì. Nhưng bố mẹ thì không, cho dù thế nào, cho dù phải khó khăn ra sao đi nữa, cho dù không có điều kiện về vật chất thì bố mẹ vẫn không bao giờ phải để cho bạn thiếu thốn về tinh thần, thiếu thốn tình yêu thương và lời động viên.
Lấy một ví dụ tran do bat quai thế này, bạn có thể yêu đến chết đi sống lại một người con trai hoặc con gái. Bạn luôn quan tâm đến người yêu của mình, chăm sóc từng bữa ăn cho họ, luôn quan tâm đến từng hành động, suy nghĩ của họ, đơn giản chính vì bạn yêu họ. Bố mẹ cũng như thế, bố mẹ làm vậy chỉ đơn giản vì họ yêu thương con cái của mình, nhưng tình yêu này còn cao cả và thiêng liêng hơn hẳn, không có gì có thể so sánh được. Tạo hóa lại ban cho phụ nữ bản năng làm mẹ vô hạn, nên khi yêu họ coi tình cảm đó là tự nhiên, là thiêng liêng, và họ có nghĩa vụ phải vun vén, bảo vệ nó bằng…tất cả tâm can.Tạo hóa cũng ban cho họ khả năng chịu đựng tổn thương không giới hạn, mọi nỗi đau dù vụn vặt hay to lớn, dù góc cạnh hay sần sùi…họ vẫn có thể hứng trọn trong lặng im, và biến đau thương thành sự nhẫn nhịn vô bờ bến. Tuyệt vời ( hay bi ai ) hơn là khả năng thứ tư này vượt ra khỏi tất cả mọi sự tưởng tượng, khi họ trở thành một người vợ, một người mẹ.

Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

Lê Phương Chịu Nhiều Cay Đắng Tủi Nhục Trong Phim Trận Đồ Bát Quái THVL1 Tập 20

Khi anh đi cô đã hứa sẽ đợi anh, vậy mà tất cả những gì cô có thể làm là bặt vô âm tín rồi chỉ sau 2 năm tran do bat quai anh nghe tin cô lấy chồng. Một người chồng giàu có, lớn tuổi và có thể cho cô tất cả những gì cô muốn. Anh đã không muốn tin nhưng không thể liên lạc với cô để hỏi rõ mọi chuyện. Anh đau khổ, dằn vặt, chờ đợi, cho tới một ngày một tấm thiệp cưới được gởi tới cho anh và tên cô nghiễm nhiên nằm trên đó. Anh đã tin và bắt đầu chấp nhận. Giờ đây khi quay trở lại, mong ước duy nhất của anh là tìm cô để nhìn thấy cô thật sự hạnh phúc Và đó cũng là lần cuối anh muốn gặp cô. Khi những chiếc lá đã bắt đầu ngả màu vàng, khi mà thời tiết đã bắt đầu trở lạnh, cô vội vã khoác lên mình chiếc áo ấm dày, với tay kéo chiếc mũ sụp xuống che đi gương mặt mình. Cô nhanh tay vơ lấy những tờ tiền vươn vãi trên tấm gra giường nhàu nhĩ và bước vội ra khỏi khách sạn. Cô cứ cúi mặt đi, đi rất nhanh như để lẩn trốn ánh mắt dè bỉu của mọi người. Cũng có thể chẳng ai nhìn cô đâu, nhưng một khi đã sai trái thì cảm giác bị người khác khinh rẻ luôn bám theo mình. Vô tình, lúc cô bước đi, một người nhìn thấy cô và sửng sờ làm rơi chiếc cốc rượu. 
Anh đứng phắt dậy, đẩy bàn và chạy theo bóng phim dáng người phụ nữ kia. Có thể cách ăn mặc, trang điểm lòe loẹt và chiếc mũ che đi gần hết khuôn mặt nhưng với anh, hình ảnh của cô đã in đậm trong kí ức nên không thể nào anh không nhận ra cô. Cô vẫn đứng lặng lẽ trên vỉa hè để chờ người khách tối nay. Chiếc váy đỏ nhẹ nhàng ôm lấy cô làm cô thật nổi bật, vẻ nổi bật đó được đổi lại nhờ ánh mắt soi mói của người đi đường. Khẽ nhếch môi, chính cô còn khinh mình nữa là Nụ cười của cô chợt tắt ngấm khi nhìn người đang đứng trước mặt mình. Anh nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo tăm tối nhất. 
Cô, chỉ là một đứa trẻ mồ côi, tứ cố vô thân không nơi nương phim tran do bat quai tựa, tương lai của cô chỉ có thể dựa vào tấm bằng đại học còn chưa lấy được. Đơn nhiên chuyện tình của họ cũng như bao chuyện tình không môn đăng hộ đối khác. Gia đình anh, bạn bè anh phản đối và nhìn cô với ánh mắt khinh thường. Khinh thường một con nhỏ trèo cao không biết thân phận. Nhưng tình yêu có bao giờ chịu thua số phận, anh bất chấp tất cả để ở bên cô, sống với cô. Cô đã từng hạnh phúc, đã từng mơ và rồi giấc mơ ấy cũng tan vỡ. Bố mẹ anh dùng đủ mọi cách bắt anh ra nước ngoài, thậm chí là dùng cả sức khỏe và mạng sống của họ. Anh đầu hàng số phận và ra đi. Cô không trách, cũng không thể trách điều gì cả, nếu giữa tình yêu và bố mẹ thứ anh chỉ có thể mất là tình yêu. Bốn năm, giờ đây anh đã có được tất cả những gì mà một con người thành đạt cần có. Nhưng tình yêu của anh thì đã mất và có thể mãi mãi không thể tìm lại được. 

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

Phim Rubic 8 Mới Tháng 5 - Phim Giọt Nước Mắt Muộn Màng Tập 20

Cuộc đời không bao giờ ngược đãi những người luôn cố gắng, có nghị lực và đầy quyết tâm vì chẳng qua là nó giot nuoc mat muon mang mang đến để đo lường giá trị của một con người thôi! Tôi rất ghét những khẩu hiệu các giương lên để cổ súy tinh thần cho nhau khi bị người yêu bỏ, rằng: Có không giữ, mất đừng tìm hay: Tôi sẽ sống ngạo nghễ để một ngày kia anh phải hối hận vì đã để mất tôi Một khi còn cái ý nghĩ cay cú ấy, bạn sẽ không thể nào sống tốt, sống ngạo nghễ như mình mong muốn. Hãy can đảm chấp nhận thực tế rằng, có thể năm hay mười năm sau, họ vẫn đang hạnh phúc bên người họ đã chọn, và không mảy may hối hận vì đã lìa bỏ bạn ngày xưa. Nhưng điều đó thì sao chứ? Sao bạn không nghĩ rằng, chính nhờ họ đã bỏ rơi bạn mà bạn may mắn được là bạn của ngày hôm nay? Bạn có thể gặp những chàng trai tuyệt vời, biết trân trọng bạn hơn, hay đơn giản là sống một cuộc sống vô tư không phiền muộn và dằn vặt? Hãy nhớ rằng tình yêu chỉ thực sự đẹp khi không nhuốm màu toan tính. Bạn chỉ có thể thực sự yêu quý bản thân mình khi không mang trong lòng cái cảm giác khát khao chứng minh hay trả thù bất kỳ ai cả. 
Và điều cuối cùng xem phim tôi muốn nói là phụ nữ lụy tình bao giờ cũng khổ, chỉ bản thân họ là người thua thiệt mà thôi! Đời tôi gặp hàng vạn người đã từng trải qua cái cảm giác chỉ muốn chết đi khi phải kết thúc tình yêu trong một thời gian dài hoặc vì người ấy một ngày kia bất ngờ chẳng còn yêu mình nữa. Thế nhưng, nhiều người trong số họ đã có cơ hội gặp được một người yêu mình hơn rất rất nhiều và sống hạnh phúc? Cuộc đời còn rất dài và rất rộng, dù bạn bao nhiêu tuổi thì bạn vẫn còn quá trẻ để tiếp tục bước đi và tận hưởng cuộc sống này.
Tôi lo ngại không thể lo đủ đầy, bởi em thông minh, hài hước, được phim giot nuoc mat muon mang nuôi dưỡng trong một gia đình truyền thống và căn bản em bản tính mạnh mẽ nhưng rốt cuộc cũng chỉ là mảnh dẻ, mềm yếu cần được chăm sóc yêu thương. Em có quyền được hưởng một cuộc sống tốt đẹp, dĩ nhiên tôi không hề mong muốn em phải đưa vai gánh nỗi lo toan cùng tôi, một thằng đàn ông quá băm nhưng chưa thể tạo nên một cọng chỉ bền chặt kết nối tương lai rạng ngời ở phía trước. Tôi chia tay em, một cách lạnh lùng và tàn nhẫn. Tôi đau khổ khi biết em đổ bệnh, tôi ngã gục khi chợt nghe tiếng em khóc. Tôi đã nghĩ mình cao thượng và phải là người đàn ông đẹp đẽ, biết cuộc sống tương lai cho người mình yêu tôi gồng gánh, uốn nắn mình thành ngọn gió lạnh, cố len lỏi trong mớ xúc cảm yêu thương nhớ nhung về em từng giờ, từng đêm rồi hóa sương tuyết và tan chảy khi nào không biết. Không đường nào là đường khó đi, chỉ sợ lòng người ngại khó, nên bỏ cuộc sớm mà thôi. Mỗi chúng ta chỉ có một cuộc đời, một tuổi trẻ, nhưng cơ hội có người yêu, có người bạn đời thì không phải duy nhất, vì vậy, nếu trên con đường đi tìm hạnh phúc lứa đôi, gặp phải những trắc trở quá lớn mà đôi bên không thể vượt qua được, biết dừng lại để tìm một cơ hội khác tốt hơn cũng là một cách ứng xử khôn ngoan. 


Phim Mới Kênh HTV9 - Phim Vợ Ơi Bồ Nhé Tập 20

Thực ra, cô vẫn chờ, nhưng anh không tìm cô nữa.Sau gần 10 năm, cô vẫn độc thân. Cũng chẳng phải cô chứng minh điều gì phim vo oi bo nhe hay dằn vặt một ai bởi sự cô đơn lúc này của cô chỉ làm khổ chính cô chứ đâu ai thấu hiểu. Ngần ấy năm cô và anh không gặp lại nên ví như cô có muốn chứng minh thì người cần biết nhất lại không màng. Chuyến đi công tác ngắn ngày trong Sài Gòn làm cô thấy càng cô đơn hơn gấp bội. Hà Nội mùa này se se lạnh nhưng ít ra nơi đó còn có những người thân quen. Còn ở đây, Thùy Trang hoàn toàn lạc lõng. Cả thành phố sôi động, chỉ có mình Trang lẻ loi với nỗi buồn của một người phụ nữ ngoài 30 tuổi.Nằm trong khách sạn, chẳng có việc gì để làm, Thùy Trang bật máy tính. Trong một ngày nhiều cảm xúc khác lạ, bỗng dưng cô lại muốn vào thử yahoo, cái mà nhiều người đã xóa nó ra khỏi máy tính từ rất lâu rồi. Tên đăng nhập vẫn chờ sẵn, Trang nhấp chuột.Trên màn hình hiện ra dòng tin nhắn, từ rất lâu rồi, 7 năm Em đừng giận dỗi nữa, anh nhiều mà Đó là những gì anh nhắn cho cô từ lần giận hờn đó. 
Phía dưới còn rất dài, rất dài nhưng đôi mắt cô nhòa lệ. Cổ họng phim Trang nghẹn lại không sao thở được Nếu ngày đó, cô đọc được những dòng này, có thể mọi chuyện đã khác, rất khác. Em chỉ cần anh không phải quá đẹp trai hay từ trong ngôn tình bước ra. Em chỉ cần anh là người biết yêu động vật để nựng nịu thú cưng. Em chỉ cần anh là đủ. Em chỉ cần anh là người rộng lượng chẳng bao giờ chấp nhặt chuyện nhỏ sau từng lỗi lầm em đã có. Em chỉ cần anh là những cái ôm thật tuyệt, em sẽ cứ mãi tựa vào anh như thế. Chỉ cần anh đừng hoàn hảo, có nhiều khuyết điểm một chút sẽ vui hơn.

Chiếc vo oi bo nhe điện thoại tắt nguồn từ rất lâu rồi, từ cái hồi cô và anh chia tay. Màn hình của nó cũng đầy những vết nứt. Nhớ lại thì hình như vì lần đó cô ném nó xuống nền gạch hoa. Cô không thay màn hình không phải vì chiếc điện thoại quá cũ mà bởi lẽ tình trong tim còn rạn vỡ huống chi thứ vô chi vô giác chỉ lưu lại những dòng tin nhắn thủa còn yêu.Thùy Trang bật nguồn chiếc điện thoại. Kì lạ là ở chỗ nó còn dùng được. Cô nhìn thấy dòng tin nhắn cuối cùng anh viết trong tuyệt vọng: Em nghe máy đi, đừng trẻ con như thế Nhưng tin nhắn đó cô không trả lời, cô ném chiếc điện thoại xuống nền nhà, vỡ tan.Trước tin nhắn đó, Thùy Trang viết: Em không thể chịu đựng thêm được nữa, em quyết định chia tay vì tình yêu chúng mình dành cho nhau không đủ lớn Năm đó, Thùy Trang 22 tuổi, còn anh 24!Sau tin nhắn đó, cô thay điện thoại, xóa yahoo tất cả mọi thứ liên quan đến anh đều bị xóa sạch. Thùy Trang quyết định quên anh thực sự dù trước đó có tới hàng chục lần cô vùng vằng đòi chia tay nhưng hôm sau vẫn chạy đến bên anh đòi ôm hôn như chưa từng có cãi vã nào trước đó. Tới giờ, sau gần 10 năm qua đi, cô cũng chẳng hiểu vì sao mình lại kiên quyết chia tay anh chỉ vì một lần giận hờn vu vơ như vậy. Cô đổ lỗi cho định mệnh, cô đổ lỗi vì anh đã không yêu cô nhiều để bao dung cho lần đó. 

Chuyện Tình Cay Đắng Phim Trận Đồ Bát Quái Tập 20

Cô buông thõng chùm chìa khóa rơi xuống đất. Anh phim tran do bat quai giật mình ngẩng lên định nở nụ cười nhưng nhìn gương mặt đằng đằng sát khi của cô thì lại ngẩn ra chẳng biết làm gì nữa. Hôm qua hai vợ chồng vừa cãi nhau trận to, sáng nay cô đi làm từ sớm, giờ tối mịt gần 10 giờ đêm mới về. Anh không biết nên mở lời thế nào nên cứ đơ ra nhìn cô. Cô chép miệng, đi thẳng vào phòng lấy đồ rồi đi tắm. Anh đặt chiếc laptop xuống, công việc dang dở chưa xong nhưng thế này anh cũng chẳng muốn làm việc nữa. Cô tắm xong bước ra sấy tóc, anh im lặng nhìn theo cô. Cô cau mày nhìn lại thì anh quay đi. Hai người cứ thế một lúc thì cô chán, đi thẳng xuống tầng 1, bật TV lên xem.Anh vẫn chẳng biết làm gì, đành leo lên giường ôm gối một mình rồi thở dài. Anh lo cứ đà này sẽ mất vợ. Vợ chồng anh lấy nhau gần 3 năm rồi, không tháng nào không cãi nhau đến dăm ba lần, mỗi lần kéo dài phải gần tuần lễ. Bố mẹ anh toàn chép miệng lắc đầu chào thua cô đanh đá, chẳng chịu nhường nhịn ai. 
Ngày xưa xem phim anh thích cái tính hiếu thắng này của cô, đến giờ vẫn thế nhưng mà kéo dài có vẻ không ổn.Nghĩ một lúc anh thiếp đi lúc nào không biết, khi trở mình, đưa tay sang bên thấy giường vẫn trống không. Anh bật dậy ngay, vợ anh vốn bị đau lưng, không thể nằm trên ghế gỗ dưới phòng khách được. Anh bật đèn, lật đật chạy xuống thì không thấy vợ đâu.  Phương kể chồng sắp cưới của mình là thợ nhiếp ảnh tự do, anh đi vòng quanh thế giới để chụp lại những khoảng khắc đẹp của cuộc sống. Anh ấy có một ước mơ phải hoàn thành trước khi cưới. Vì sau khi cưới, anh sắp phải về tiếp quản công ty của gia đình hai bên. Anh ấy sẽ phải từ bỏ ước mơ nhiếp ảnh, nhưng hai người sẽ được sống bên cạnh nhau. Như vậy là hạnh phúc. Phương nghĩ vậy. 
Khi con được 3 tháng, cô gợi ý nói chồng bảo tran do bat quai mẹ về quê ít bữa vì cô tự chăm con được nhưng bị cả nhà phản đối. Bố chồng nằng nặc bắt mẹ chồng ở lại, mẹ chồng cũng thích ở với con trai nên nhất quyết không về.Có lúc mệt mỏi quá, cô nói khéo bảo mẹ về chăm bố vài hôm rồi lại lên không đi lâu quá, mẹ chồng gạt đi ngay: “Ôi dào, bố mày tự chăm mình tốt rồi, mẹ ở nhà cũng thế thôi. Mẹ sẽ chăm thằng cún tới khi cứng cáp, đi học được. Bố còn không muốn mẹ về ý chứ. Ở đây mẹ thấy thoải mái mà” .Nghe xong, con dâu bế tắc hẳn. Con dâu chỉ mong được “độc lập, tự do, hạnh phúc” vài bữa mà cũng không được. Cô nghĩ ra kế tìm người giúp việc thì bà gạt đi ngay. Bà lại lo con trai tốn kém trong khi mẹ ngồi không. Thế là gái đẻ thêm stress vì mẹ chồng đoảng nhưng thừa nhiệt tình. Khi trở mình, đưa tay sang bên thấy giường vẫn trống không. Anh bật dậy ngay, vợ anh vốn bị đau lưng, không thể nằm trên ghế gỗ dưới phòng khách được. Anh bật đèn, lật đật chạy xuống thì không thấy vợ đâu.

Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016

Phim Trận Đồ Bát Quái THVL1 Tập 20

Giờ đã trở nên ích kỷ và có cái nhìn khinh thường và miệt thị nhà quê như thế nào.Chiếc xe đưa hai người đến đầu làng tran do bat quai thì không sao chạy tiếp được vì dạo này trời mưa nên đường quá lầy lội. Vinh cùng Tâm phải xuống xe đi bộ nhưng khi thấy đường nhơ nhớp bám vào hết cả đôi giày Tâm mới mua hôm qua thì cô lại cau có khó chịu: Bữa nay mà còn có đường lầy lội thế này hả trời! Anh xem bẩn hết cả giày người ta rồi nè! Thấy bạn gái kêu ca, Tâm phải hết lời động viên cô ấy nhưng Tâm không chịu buộc anh phải cúi xuống cõng người yêu đi hết con đường trơn.Vừa đến cổng nhà, đã thấy cả gia đình của Vinh ra đón. Ai ai cũng xuýt xoa khen Tâm xinh xắn dễ thương. Chỉ có điều, trời lạnh mà Tâm lại có mỗi chiếc váy mỏng manh ngắn cũn. Mẹ Vinh vồ vập mời nàng dâu tương lai vào nhà rồi nói nhỏ với Vinh bảo Tâm thay cái áo mặc cho đỡ lạnh phần là lát nữa có khách khứa tới chơi trong lại phàn nàn. Vậy mà Tâm nghe được lại đáp với mẹ chồng tương lai không suy nghĩ: Bác ơi, cháu không lạnh đâu với lại cháu mặc thế này quen rồi ạ! Thời trang đánh tan thời tiết mà bác Mẹ Vinh gượng cười đầy vẻ hoài nghi sau câu trả lời của Tâm.Về nhà bạn trai lần đầu tiên, đáng nhẽ Tâm phải thể hiện chút siêng năng để lấy lòng nhà người yêu. 
Và nàng sẽ không dằn vặt bản thân vì sự khác biệt xem phim của mình thêm nữa Yêu nhau được gần hai năm, ai cũng nghĩ là Vinh thật may mắn khi yêu được Tâm một cô gái xinh xắn thích sự lãng mạn và có gia đình giàu có. Khoảng thời gian gắn bó bên nhau ấy, mặc dù đôi khi Tâm làm anh phải mệt mỏi vì tính tình tiểu thư của cô bạn gái hiện đại. Nhưng anh cũng thừa nhận rằng Tâm đã quan tâm và chăm sóc anh tận tình. Cũng nhờ Tâm mà anh không cần bận tâm chuyện khó khăn trong việc học đại học. Vậy mà, giờ đây khi đưa nàng về ra mắt gia đình để chuẩn bị tính chuyện tương lai thì Vinh đã bắt đầu nhận ra người con gái luôn sẵn sàng háo hức lắng nghe tâm sự của anh mỗi lần anh nói về quê nhà ấy. 
Đôi khi phim tran do bat quai công việc không còn cuốn nàng đi nữa, nàng than thở với tôi, có lẽ vì nàng khác biệt quá, nên tới tận bây giờ chẳng có chàng trai nào thèm để mắt. Nàng ước giá mình cứ bình thường như bao cô gái khác, cũng điệu đà một tí, cũng biết nũng nịu một tí, có lẽ mọi chuyện đã suôn sẻ hơn nhiều. Nhưng rồi nàng nghĩ tới mẹ nàng, người phụ nữ chẳng có gì đặc biệt, nhưng lại được ba nàng, người đàn ông được mệnh danh hoàn hảo nhất vùng thời đó yêu bằng cả trái tim. Gần ba mươi năm rồi, nhưng người phụ nữ đen đủi, thô kệch là mẹ nàng vẫn được người đàn ông phong độ, giỏi giang là ba nàng nâng niu như một báu vật.Có lẽ chỉ là người ấy của nàng vẫn chưa xuất hiện mà thôi, chứ lỗi không thuộc về nàng. 

Thứ Năm, 14 tháng 4, 2016

Phim Tình Cảm Việt Nam - Phim Vợ Ơi Bồ Nhé Kênh HTV9 Tập 20

Tôi tò mò ngắm khuôn mặt nó, cảm thấy tâm hồn vo oi bo nhe nó dường như xa vắng lắm. Tự nhiên tôi ước giá như tôi chưa từng thốt ra những lời lẽ lỗ mãng vừa rồi.Ngần ngừ một hồi, tôi khẽ tặc lưỡi và lúc lắc đầu như thể có một con ruồi đang đậu trên chóp mũi Mày đừng buồn nữa. Mày chép bài chưa xong thì cứ giữ tập của tao. Tao không đòi nữa đâu. Mình chép xong rồi Con Mận mỉm cười yếu ớt. Tôi đưa mắt tìm căn gác nhà con Mận nhưng tôi không nhìn thấy vì căn gác nằm ở phía sau, người bất giác run lên vì tiết lộ bất ngờ của nó.Ánh mắt tôi lại rớt xuống gương mặt u sầu của con Mận, đọng lại ở đó một lúc lâu, lòng rất đỗi hoang mang, chỉ đến khi nó ngừng khóc để bắt đầu xì mũi thì tôi mới quay mặt đi chỗ khác. Chỉ cần anh cứ thế đi là mọi việc sẽ hoàn hảo. Nhưng anh lại không về được. Anh vẫn cần em. Vẫn muốn được bên em. Vẫn muốn được ở bên em. Vẫn hy vọng em sẽ không thay đổi dù anh đã tỏ ra khó chịu, thờ ơ với em.Con người anh đầy mâu thuẫn. Anh bị phân chia thành hai nửa rạch ròi bởi cái kiểu tiền hậu bất nhất này. Vì yêu em nên anh muốn xa em, vì yêu em nên anh muốn có được em.Chúng mình cứ im lặng đứng ở cửa ga.
Từ ngày tiệm hớt tóc của ba con Mận đóng cửa, thế xem phim vào đó là tiệm tạp hóa bày bán đủ thứ lặt vặt, không ai còn nhìn thấy ba nó nữa. Người ta nghi ông bị bệnh phong, mẹ con Mận không dám để ông lảng vảng ở nhà trước. Ai hỏi, bà cũng bảo ông đang chữa bệnh trên thành phố.Chỉ có tôi biết ba con Mận vẫn ở trong nhà.Một lần tôi tới tìm con Mận để đòi cuốn tập nó mượn của tôi. Nó học dốt ơi là dốt. Nó lớn hơn tôi một tuổi, mặt mày xinh đẹp nhưng hơi bị ngu, gần đây tháng nào cũng đứng gần bét lớp. Mỗi khi thầy cô giáo ra bài tập, sắp đến ngày nộp bài, nó toàn mượn tập của tôi để chép. Lần đó tôi hỏi con Mận Sao mày học ngu thế? Nó không đáp, chỉ cúi đầu nhìn xuống chân. Tôi lại hỏi: Về nhà mày không bao giờ học bài làm bài à? Nó vẫn không đáp nhưng tôi thấy nó lấy tay quệt nước mắt.Những giọt nước mắt của con Mận làm mềm trái tim tôi. 
Cố đến phim vo oi bo nhe mấy, anh cũng chỉ làm được việc là cố tình trì hoãn trả lời em, nói thật nhỏ và không nhìn thẳng vào em.Em nhận ra ngay thái độ khác thường của anh. Nhưng em không thể hỏi anh lý do tại sao. Dần dà, em không nói gì nữa mà chỉ cúi đầu nhìn xuống dưới. Phải rời xa em.Nếu có thể, anh mong chính em là người sẽ rời bỏ anh. Chẳng hạn, em sẽ yêu một người khác. Như thế, em sẽ nhanh chóng quên anh hơn.Không vấn đề gì hết. Anh sẽ sống một mình.Không, thực ra thì anh sống thế nào được một mình. Anh sẽ sống lặng lẽ dưới vòng tay của bố mẹ.Thỉnh thoảng anh sẽ nhớ đến em, tự rằng em đang làm gì giờ này. Cứ thế, theo năm tháng, anh sẽ già đi cùng với lũ cà chua ngoài vườn đang ngày một lớn.Anh đã nghĩ thế.Vì vậy, hôm nay sẽ phải là ngày cuối cùng.Anh tỏ thái độ chán nản khi ở bên em. Anh cố tình thở dài, cố tình để em thấy anh xem đồng hồ, thỉnh thoảng khi em gợi chuyện anh lại miễn cưỡng tỏ ra là có quan tâm. Nhưng tôi chưa bao giờ thực sự có ý định qua chơi với con Mận chỉ có nó hay qua nhà tôi, khi thì mượn tập khi thì nhờ tôi giải giùm một bài toán khó Trước đây tôi có qua nhà con Mận cũng là để cắt tóc, bây giờ tôi chỉ qua nhà nó khi mẹ tôi sai tôi vào những lúc thằng Tường vắng nhà đi mua đường, nước mắm, hột vịt, xì dầu hay những thứ linh tinh khác.

Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

Phim Mới VTV3 18h Hàng Ngày - Phim Cô Con Gái Đáng Yêu Thuyết Minh Tập 20

Cuối cùng thì anh có thể cho em biết hai năm trước đã xảy ra chuyện gì không? Chúng ta đã lãng phí hai năm rồi, nếu co con gai dang yeu thêm hai năm nữa, em sợ rằng bản thân mình cũng chẳng chờ được anh mất. Tôi mỉm cười, siết chặt em vào làn da ấm nóng của mình. Có những chuyện vốn không thể trốn tránh vĩnh viễn, huống chi tôi đã trốn tránh hai năm rồi. Cuối cùng cũng có dũng cảm đối mặt, tôi không muốn vì sự hèn nhát của mình mà bỏ lỡ Dĩnh Ngôn.Thế nên, tôi ngồi bật dậy, túm lấy bao thuốc trong túi áo giắt cạnh bên giường, rít một hơi dài để lấy thêm can đảm."Hai năm trước, trên đường đến dự lễ tốt nghiệp của em. Anh đã nhìn thấy một vụ tai nạn. Tôi bắt đầu nói, cho dù không quay đầu lại vẫn có thể đoán được Dĩnh Ngôn đang chăm chú nhìn mình. Em đã chờ đáp án này rất lâu rồi. Một chiếc xe bị mất lái lao vào đoàn tàu xe lửa bỏ hoang. Anh đã cố gắng cứu những người trong xe đó. Nhưng tất cả đều bị kẹt lại trong đám lửa trừ một phụ nữ bị thương rất nặng. Thay vì bỏ cuộc và đưa bà ấy đến bệnh viện, anh vẫn cố chấp muốn dập tắt đám lửa để cứu người tài xế... 
Một tay xem phim không ngừng chạm nhẹ vào từng giác quan cảm xúc của em, tay kia chậm rãi duỗi những ngón tay thon dài đang nắm chặt tấm thảm giường kia ra, lồng chúng vào tay mình. Rốt cuộc, khi khi nụ hôn tôi khe khẽ chạm vào vị trí gần trái tim đang đập loạn nhịp kia, Dĩnh Ngôn ngửa cổ ra sau, trong đôi mắt đã tràn ngập tình mê ý loạn.Tôi không thể chần chờ nữa, vội giải tỏa khát khao của mình. Thoáng chốc, nửa mảnh linh hồn tôi nhẹ nhàng trượt vào nơi sâu kín của em. Ngón tay Dĩnh Ngôn khẽ bấm vào tay tôi, toàn thân run rẩy kịch liệt. Tôi biết em đau, nhẹ nhàng hôn vào đôi môi đang phiêu lãng kia, trằn trọc, dây dưa. Cuối cùng luật động trên cơ thể tôi nhanh dần, Dĩnh Ngôn cũng phát ra thanh âm khe khẽ. Từng chút một, chúng tôi đưa nhau đến thiên đường Hy Văn. Dĩnh Ngôn áp má vào lồng ngực tôi như cách em vẫn làm trước đây. Vừa mới trải qua một trận mây mưa, nhịp tim em vẫn chưa hết rộn rã khi em thì thào.
Phút môi chạm môi, tôi như bị sét đánh trúng, cứ đờ phim co con gai dang yeu đẫn nhìn em mà không dám động đậy.Thế có phải là em đã tha thứ cho tôi rồi không?Nhưng tôi cũng chẳng nghĩ nhiều được, bởi nụ hôn của em ngày càng áp sát, dần dần không còn đơn thuần là môi chạm môi nữa, cánh tay em bắt đầu lần tìm vào sâu trong cổ áo, khơi dậy đến từng điểm nhạy cảm trong tôi. Tôi rùng mình, chẳng mấy chốc biến bị động thành chủ động, cuồng nhiệt giữ chặt tay em rồi đẩy em ngã xuống giường.Căn phòng nhỏ hẹp thoáng chốc chìm trong không gian mờ ám. Lúc môi tôi dần hạ xuống chiếc cổ trắng toát mang theo mùi hoa thoang thoảng, hơi thở em cũng nhè nhẹ chạm vào vành tai tôi. Bất chợt, một hành động của em khiến tôi suýt ngừng thở.Em thản nhiên dám cắn vành tai tôi.Lửa tình cuối cùng đã bén. Tôi không ngần ngại nữa.Nhẹ nhàng, tôi tháo hàng cúc trên áo Dĩnh Ngôn ra, mở đường cho những nụ hôn liên tiếp.

Thiếu Gia Nhà Nghèo Kênh SCTV14 - Phim Tâm Lý, Xã Hội Tập 20

Đi qua biết bao tháng năm tuổi trẻ tôi cũng đã học được nhiều điều. Có những điều mà tưởng chừng như đơn giản nhưng thieu gia nha ngheo phải đánh đổi bằng biết bao đau khổ, cũng có những điều vốn chẳng là gì lớn lao nhưng lại trở nên quá xa vời. Cảm nhận được những thứ đó tôi cũng đã chẳng còn mấy thời gian để biết thêm những điều còn bỏ dở. Có lẽ cuộc đời thật quá mong manh và ngắn ngủi nếu cứ dành cho những thứ mà chính bản thân còn không dám chắc rằng nó có thể xảy ra hay không. Liệu đó có phải là thứ gì đó chân thành và cao cả giữa cuộc đời vốn chẳng có điều gì là mãi mãi!Mỗi ngày cứ thế qua đi. Sáng trưa chiều tối nhìn quanh một mình, một mình giữa những thói quen. Đó là một cuộc sống mà tôi vốn chẳng hề mong muốn, thật sự nó rất đáng sợ- đáng sợ tới mức mà chính bản thân tôi cũng không dám thay đổi. Vì khi đã quen thuộc với cô đơn thì con người lại cảm thấy sợ, sợ bước ra khỏi quá khứ, sợ phải đối mặt với những nỗi đau giống như trước. Có lẽ rằng khi càng trưởng thành con người càng trở nên hèn nhát và yếu đuối hơn. Chỉ cần vượt qua khỏi cái ranh giới đó thôi chúng ta sẽ có một hiện tại thanh thản và một tương lai rộng lớn ở phía trước. 
Dù biết thế nhưng bước qua những thứ phim đã làm cho bản thân tổn thương vốn không phải là điều đơn giản. Thực sự là trên đời này chẳng có ai có thể làm tổn thương bản thân mình nếu bạn không cho phép người đó làm điều ấy. Cũng giống như người ta thấy vui vì đùa cợt với tình cảm hay khi lừa dối được người khác. Những người mà mình là dối được chỉ có những người đã đặt sự tin tưởng vào mình mà thôi. Họ xứng đáng được đối xử tốt hơn như vậy rất nhiều.Mỗi một bước chân tiến về phía trước, mỗi khi đau khổ càng khiến cho mỗi chúng ta dần không còn tin tưởng thêm vào điều gì nữa. 
Đi tới bàn ngồi xuống, bên cạnh chỉ có phim thieu gia nha ngheo Châu Sinh Hành hai bên tóc mai bạc trắng và Châu Sinh Nhân đang gà gật. Mẹ và những phụ nữ có chức phận cao đều ngồi ở bàn bên cạnh, vẫn là mái tóc búi tỉ mỉ và đôi mắt phượng hẹp dài. Vô tình trong giấc mơ tôi được trở về quá khứ, nơi có những tháng ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời mình. Cái cảm giác thật mơ hồ nhưng những hạnh phúc và nỗi đau thì tôi biết nó không phải là ảo giác. Tuy ngắn ngủi nhưng thật sự tôi có cảm nhận trái tim mình vẫn có thể rung động cũng như đau nhói. Chợt nhận ra rằng nỗi nhớ là một cái gì đó thật rất xa xôi nhưng có những lúc lại gần gũi, thân thiết hơn cả hiện tại. Cái cảm giác những nỗi buồn, những hạnh phúc trong tôi vẫn còn, dù là ở nơi sâu thẳm nhất. Con người vốn chẳng quên được điều gì quan trọng trong quá khứ cả. Chỉ là tìm cách chấp nhận, đối xử với nó một cách công bằng và nhẹ nhàng hơn trước mà thôi.

Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

Phim Trận Đồ Bát Quái - Mánh Lưới Làm Ăn Giới Tài Chính Tập 18

Có người giấu sâu trong tim, có người buột miệng là nói. Cũng có người lặng nhìn bạn và hỏi: Em có thể chờ anh không? Chờ anh tran do bat quai tỉnh ngộ, chờ anh tỏ tường phải trái, đúng sai, chờ anh thuyết phục bản thân, chờ anh thoát khỏi vực thẳm, chờ anh chữa lành vết thương trong tim rồi anh sẽ tới tìm em. Anh dừng trước cánh cửa thủy tinh hai lớp, nhập mật mã và vân tay. Em không cần để ý quá. Cô gật đầu, ngại ngùng cười. Anh mở cửa sổ rồi đưa cô đi qua rất nhiều căn phòng tường kính trong suốt, cuối cùng dừng lại bên ngoài phòng làm việc. Anh đẩy cửa, đi vào trong căn phòng kín, cuối cùng Thời Nghi cũng như trút được gánh nặng: Em vẫn luôn cảm thấy vào viện nghiên cứu khoa học kiểu này giống như đang ăn cắp bí mật quốc gia vậy. Nhưng không ai trên thế giới này có thể chờ đợi. Bởi khi chờ đợi, mưa sẽ xối ngập con đường nhỏ, quạnh quẽ, khiến em không thể tìm thấy biển đường. Khi chờ đợi, cuốn sách cuộc đời sẽ tràn lan lỗi chữ, chẳng còn thấy được trang bìa long lanh, đẹp đẽ. Gần như thế, nhưng về cơ bản đều là kĩ thuật mười mấy năm trước. Trên thế giới hiện nay vẫn chưa công trình nào đột phá được. Vì vậy nếu nghiên cứu thành công, coi như đã đi trước thời đại mười mấy năm". Châu Sinh Thần đưa cho cô một chai nước khoáng nhỏ. Ví dụ như các đô thị loại một của Trung Quốc hiện nay, đại đa số vỏ ngoài của đường dây điện đã xuống cấp rồi, khoảng 80% cần phải thay mới, việc này đòi hỏi một nguồn ngân sách khá lớn. Nếu như kỹ thuật cải tiến được, cho dù cải thiện tuổi thọ của chúng được thêm một năm thì cũng là số tiền kếch xù.
Tôi mong gặp một người như em. Trên đời này có tình yêu như xem phim gió mát giữa rừng sâu non thẳm, có tình yêu như nắng ấm trải trong thành cổ thâm trầm. Nhưng không sao hết, cuối cùng, chỉ cần người đó là em Từ bình minh cho tới hoàng hôn, từ miền sơn cước cho tới chốn thư phòng, mọi câu hỏi sẽ trở nên hết sức đơn giản. Vậy nên, Quản Xuân đã gật đầu Và chắc chắn cũng có người sẽ gật đầu với bạn, để cùng nhau đi suốt tương lai, miệt mài nhẩm đếm từng cột mốc trên hành trình cuộc đời. Rượu và đồ ăn đã vơi quá nửa, có người nhân lúc Châu Sinh Thần rời khỏi bàn, cười hỏi Thời Nghi có phải bạn gái của anh không, cô ngẩn người không lên tiếng. Ngay lập tức có một người đã làm sáng tỏ hộ hai người: Đừng linh tinh, tôi nghe nói thầy Châu Sinh Thần đã có vợ chưa cưới rồi mà. Người kia nghe được câu này vội vàng xin lỗi cô. Thời Nghi làm như không để ý, cúi đầu mở điện thoại giống như đang kiểm tra tin nhắn. Mọi người vẫn bảo thứ có được dễ dàng, ta thường không trân trọng. Thực ra không hẳn, càng dễ dàng có được ta càng sợ đánh mất. Bởi vì sức mạnh của thứ ta tự mình dành được, chính là sức mạnh của nó. Còn thứ ta đoạt được từ người khác, ta lo sợ sẽ mất đi nên luôn tìm cách giữ chặt.
Sau khi có con gái phim tran do bat quai tôi chợt nhận thấy tôi rất muốn dành hết mọi thứ của mình cho con. Con bé là sản phẩm ngoài ý muốn, ngoài kế hoạch. Nhưng khi nó chào đời, tôi đã tìm thấy ý nghĩa mới của cuộc đời mình. Ví như, bây giờ ngày nào tôi cũng nghĩ về chuyện tôi còn có thể cho con bé thứ gì để nó được vui vẻ và thỏa nguyện. Tôi thậm chí không tiếc cho con cả mạng sống của mình. Vậy nên, cũng giống như bao người khác, tuân theo một quỹ đạo bình thường, trải qua sinh lão bệnh tử, lấy vợ sinh con. Không có bất cứ sự khác biệt nào, cũng không thể hiểu được điều gì là không cần thiết. Thật ra chính cô cũng cảm thấy rằng ngoại trừ việc có thể nhớ được những điều kỳ lạ ở kiếp trước thì mình nào có khác gì những người xung quanh. Tôi chuyển sang một cách lý giải khác nhé, thực ra chúng ta có thể rút ra chân lý từ việc ăn uống đấy. Ví như, phụ nữ ngày nay thường muốn tìm kiếm những người đàn ông đã có nhà có xe, sự nghiệp ổn định, có thể nói ngắn gọn những người đàn ông hoàn hảo về mặt vật chất. Nhưng những điều kiện kinh tế sẵn có ấy giống như loài tôm ươn trong nồi dầu, chúng không phải trải qua khổ nạn cứ thế mềm oặt đi, nằm dạng ra trong bát. Phần da của chúng long lanh tươi sáng đấy, nhưng thịt nhão nhoét, lại tanh hôi, ăn mà chỉ muốn khóc. Và hôm sau thì chắc chắn ta sẽ bị đau bụng đi ngoài.

Tiền Tài, Danh Vọng Được Khắc Họa Sâu Sắc Trong Phim TRận Đồ Bát Quái Tập 20

Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi phim tran do bat quai bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong. Năm ấy là năm cuối cấp của cô. Đột nhiên Lan thấy anh xa cô đến kì lạ, chưa bao giờ anh tắt máy đối với cô hoặc không trả lời tin nhắn. Rời xa nhau, người ta có đủ lý do để ghét, để quên, để vô tình, để hờ hững nhưng sao vẫn mãi đau đáu trong lòng một nỗi nhớ không biết đến bao giờ nguôi ngoai Anh đến khi cô đã có một con đường đi trước mặt. Cô không khóc được nữa. Có lẽ nước mắt của cô nó phản lại chủ, nó muốn cô phải mạnh mẽ lên đây. Cô bỗng nhớ rằng, từ khi yêu anh, cô chưa lần nào khóc trước mặt anh, và anh tưởng rằng cô mạnh mẽ chăng? Mỗi một cô gái hạnh phúc trong tình yêu đều sẽ có cảm giác mình được trân trọng, còn em không thể sống mãi trong cái thế giới nói một cách tàn khốc thì chỉ cảm nhận thấy mình rẻ rúng, tội nghiệp và không được yêu thương.
Chiều mùa xem phim hè vàng ánh, nắng hào phóng phủ vàng mọi ngóc ngách của những tàng cây góc phố. Đắng cay hay hạnh phúc, hay cả hai, người ta cũng không lựa chọn được định mệnh của mình. Tuy nhiên, ở khu vườn trước cửa nhà được bao quanh là những hàng rào màu trắng lại được trồng toàn là hoa huệ, mỗi độ hè về, hoa huệ trắng muốt, sực nức đưa mùi hương thơm bay đi rất nhanh, thổi bừng lên nỗi nhớ day dứt của vị giáo sư về người vợ quá cố, người đã đem mình làm vật thí nghiệm cho loại thuốc mới của ông. Vì anh biết đấy, mặc dù không có anh, em vẫn sẽ sống tốt. Em sẽ không thể chết, em vẫn sẽ tiếp tục đeo đuổi những mục tiêu của mình. Phải, mà nhất là trong cái gió này thì chỉ ngày mai thôi thì em sẽ đủ xinh mà sợ nhìn vào gương đấy, tốt nhất là đóng cửa vào, chứ không phải quay cái gương đi đâu. Em sẽ làm những việc mà khi yêu anh không thể làm, nuông chiều bản thân thêm một chút mà không cần phải nghĩ đến cảm nhận của anh.
Chia tay dường như cũng chẳng phải là một điều tran do bat quai gì quá khó khăn như em vẫn tưởng, chia tay dường như cũng chỉ là cuộc phẫu thuật cắt bỏ một đoạn thói quen hình thành trong ký ức, tập cách từ bỏ những thứ không phải của mình. Chia tay để đau thương không còn kéo dài, chia tay để không phải ngày ngày chờ đợi một chút tình cảm ban phát từ anh. Mặc dù cuộc phẫu thuật ấy phải cần nhiều thời gian để bình phục, và có thể nó sẽ để lại những vết sẹo khó nhìn, nhưng em sẽ vượt qua thôi. Bởi nào có ai gục ngã trước quá trình trị liệu bao giờ? Thời gian thấm thoắt trôi qua, một năm trôi qua, mùa thu đến. Anh không biết rắng sẽ mãi mãi không bao giờ cô tìm được một người giống như anh dù cô có sống thêm ngàn năm nữa. Ít nhất, về điểm này, cô có thể vênh mặt mà nghĩ rằng cô thông minh hơn anh dù anh thường bảo cô thật ngốc! Mùa thu đến, Hà Nội tràn ngập trong một thứ ánh sáng vàng êm dịu. 

Thứ Hai, 11 tháng 4, 2016

Xem Phim A Daughter Just Like You - Cô Con Gái Đáng Yêu Tập 20 Thuyết Minh

Cô phim co con gai dang yeu cố gắng không nhớ về anh, về hoa rẻ quạt, về bố, về mẹ. Mẹ mặc kệ Việt đứng ấy càu nhàu. Bà bỏ vào phòng. Mặc kệ đứa con bé bỏng duy nhất đứng đấy gào thét, bà chỉ cười rồi đóng cửa phòng lại. Một tuần nữa trôi đi nhưng chàng vẫn hôn mê bất tỉnh, còn nàng thân thể cũng héo mòn vì lo lắng, buồn đau, nhưng nàng vẫn kiên tâm khẩn cầu Phúc thần ban phúc cho chàng. Nhớ một cách da diết, cô như nghẹt thở khi nghĩ đến bố, lòng cô đầy tiếc nuối khi nhớ về anh, còn mẹ với cô chỉ là niềm đau mà không có chút kí ức. Vì nó biết cái tính trẻ con của mẹ. Mẹ một mình nuôi nó và xây dựng cả 1 cơ ngơi không phải là nhỏ và dễ dàng. Những bức hình chụp chung cô không đem theo gì cả, những cuốn số nhật kí, những trang ép hoa rẻ quạt khô cô cũng bỏ lại quê nhà. Anh lấy ra một chiếc khăn bong bay, cầm hai đầu khăn rrồi giương lên cao. Gió men theo phần thân khăn khiến nó gợn lăn tăn như sóng biển. Thì ra bé cười với thằng nhóc tiểu học bốn mắt ngồi cạnh ta. Nó luyến tiếc rời cuốn truyện đưa cho bé rồi cẩn thận dặn dò: Khi chúng ta yêu một người, chúng ta có quyền đòi hỏi nhu cầu đặc biệt đối với người đó. 
Tuy nhiên, tình yêu đích thực không phải là sự phim chiếm hữu. Hãy từ bỏ ý nghĩ sở hữu cho bằng được người đó để có một mối quan hệ lành mạnh. Vâng, cậu bạn hàng xóm của tôi, Vũ. Gia đình cậu ấy chuyển về sống cạnh nhà tôi 3 năm trước, khi tôi bắt đầu thi lên cấp ba. Thời gian đầu, tôi không thích cậu bạn này lắm vì gương mặt lạnh và ánh mắt dường như thờ ơ với mọi thứ của cậu ta. Ta mặc kệ. Đồ ngốc kia, Ngươi có biết thưởng thức nghệ thuật không vậy? Bài hát tâm đắc của ta. Trên đời có nhiều loại gió anh nhỉ! Em học địa lý mãi mà vẩn chẳng nhớ được tên của mấy loại gió đặc biệt ấy. 

Cô chỉ nhớ mang máng mẹ rất yêu hoa hồng trắng, và mỗi phim co con gai dnag yeu lần giỗ mẹ bố lài mạng vế một bó hồng trắng lớn. Trời ơi, làm sao bây giờ? Khả năng này nằm ngoài dự kiến của ta. ậy là một ngày chủ nhật khu phố nhỏ thanh bình bị đánh thức bởi tiếng chí chóe của đôi bạn hàng xóm. Rồi bất giác em nhớ ra. Một câu hỏi ngớ ngẩn không kém Cứ đà này thì ngươi thi cử cái gì chứ? Vậy mà ở cái nơi xa xôi này, đêm đêm, chạnh lòng cô lại nhớ. Cái nụ cười mà ta đã tập hàng trăm hàng ngàn lần trước gương đâu rồi nhỉ? Bạn có thể tới một nơi nào đó, miễn là được ở một mình thật yên tĩnh để thư giãn, sau đó nhắm mắt lại và tiếp tục theo đuổi ý tưởng của mình, chẳng hạn như: yêu là gì, tình yêu đến từ đâu, vì sao có tình yêu, Bé ơi, chờ ta chút nhé, bé đã cho ta cơ hội thì làm ơn đợi ta lục lại kiểu cười đã tốn rất nhiều công sức luyện tập để dành riêng cho bé nhé! 

Chủ Nhật, 10 tháng 4, 2016

Lòng Vị Tha Là Nội Dung Chính Phim RuBic 8 - Phim Giọt Nước Mắt Muộn Màng Tập 20

Em không buồn đâu anh. Em có người yêu mới rồi. Em lơ phim giot nuoc mat muon mang đãng nhìn ra ngoài cừa kính ôtô. Màn mưa trắng xoá. Anh đã từ chối cô bằng im lặng. Anh muốn tốt cho cô. Muốn cô hãy quên anh đi, muốn cô được an toàn và hạnh phúc. Cô không giống với những người phụ nữ khác. Không giống kể cả khi bị phụ bạc. Ba năm trời, tình cảm trong anh có lúc tưởng như khô cứng lại rồi, ký ức về cô đã xoá bỏ được hẳn rồi thì nó lại bùng lên, nhức nhối và dằn vặt anh. Em bỗng muốn quãng đường Hà Nội – Hải Phòng dài thêm ra. Và đằng sau sự thành công của em, mẹ đã lặng lẽ đánh đổi cả cuộc đời cô đơn của mình để cho chúng em sự trưởng thành hôm nay. Đặt chân tới nước Úc xa xôi, hành trang lớn nhất em gói gém mang theo chính là mẹ, mẹ vẫn dõi theo như thế. Hơn một năm xa nhà, lần đầu tiên xa nhà lâu nhất về mặt thời gian, dài nhất về mặt địa lý, chỉ được nhìn mẹ qua những bức ảnh anh chị gửi cho, nghe giọng mẹ ấm áp qua chiếc điện thoại bàn. Cuộc sống của con người là tham gia một trò chơi đuổi bắt. À trò chơi mèo vờn chuột. Anh nghĩ thế. Anh tuổi mèo, Quý Mão.  
Mẹ vẫn vậy, dù con cái có trưởng thành bao nhiêu, thì mẹ vẫn xem phim cứ là người phụ nữ quê hiền hậu như thế. Cái salon màu gụ trống trơn, bỗng dưng dài ra như bất tận vì có mình tôi ngồi ở một đầu. Mẹ vẫn bận nấu món chè hạt sen ở trong bếp, nhất quyết không cho con gái rượu là tôi động vào, nên giờ này tôi ngồi thừ người ở đây tư lự. Mỗi lúc nhớ nhà gọi điện về, mẹ dường như cảm nhận được cảm giác của em qua giọng nói, mẹ lại trấn an. Mỗi lúc mẹ ốm, chẳng bao giờ mẹ dám để em biết chuyện, chỉ lấp liếm nói mẹ bị ho qua loa thôi. 
Tất nhiên giot nuoc mat muon mang hai mặt của một vấn đề, ngây thơ đôi khi cũng thành ra làm mình nhức đầu. Điều gì xảy đến cũng phải chứng kiến đôi mắt mở to và chẳng thể chia sẻ nhiều cách giải quyết với mình. Để rồi sau đó cười hì hì, gãi đầu gãi tai đứng trước cửa nhà tôi bấm chuông loạn xị và đòi làm hòa. Trà khóc thút thít như cái vòng tay giả bạc hay đeo ở cổ tay trái bị mất, còn tôi thì không. Tôi vẫn cười, vẫn đánh cậu ấy ở sân bay và nhận lại những cái huých đau điếng người. Nhưng tối về thì cay mắt.  Giờ thì bạn đã hiểu vì sao tôi nói chúng ta chẳng nên quan tâm quá đến căn nguyên của những cuộc chia tay mà làm gì. Tóm lại, ngây thơ cũng chỉ là một khoảnh khắc làm mình dịu lại chút ít tâm hồn đã mỏi mệt. Em không phủ nhận, nhưng sự thành công trong em chính là được nhìn thấy giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên gò má cao gầy của mẹ khi mẹ nói với em những lời từ đáy tim mình như thế. 


Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

Xem Phim Bộ THVL1 - Phim Trận Đồ Bát Quái Tập 19

Thế giới này luôn chứa đựng những điều kỳ diệu hay là vì em là một cô gái may mắn. Bởi tạo hóa đã gửi anh đến với phim tran do bat quai em, và thế giới của em lại có thêm một người đàn ông tuyệt vời. Mùa lũ cuốn trôi đi nhiều thứ nhưng cũng mang lại vô số những cái lạ lẫm. Em biến suối mây bồng bềnh kia thành một đám cỏ may xơ xác là đang đưa tay cào xé những trân trọng, nâng niu mà bao người dành cho tóc đen một thời. Em cũng đã có lần chạy trốn giận hờn của anh, có lần muốn buông tay anh vì những ghen tuông bồng bột. Tôi bỏ theo tụi bạn lên thành phố tìm việc làm. Những ngày đầu bỡ ngỡ, mọi thứ trên chốn xa hoa này thật hào nhoáng và bóng bẩy. Số tiền mẹ cho, tôi nướng tất vào những cuộc chơi thâu đêm, bài bạc, ăn nhậu. Nhưng anh có biết, tình yêu phụ tử cao thượng và tuyệt vời hơn tình yêu đôi lứa ở điểm nào không?. Là khi anh buông tay em, thì cha vẫn sẽ nắm lấy tay em để giúp em đứng dậy. Những dự định cho tương lai bắt đầu hình thành trong mỗi chúng tôi khi đã biết chính xác các môn thi tốt nghiệp. Nói là thế, nhưng chúng tôi đã chuẩn bị ôn luyện từ rất lâu rồi. Em quay ngoắt đi trước cái thơm của ba, tàn nhẫn gạt phăng cái vuốt ve của mẹ, giận dữ với gió trời toan thổi và ném cát vào ánh nhìn ngơ ngẩn của cậu bạn năm xưa.Không biết chúng từ đâu tới, chỉ biết rằng tụi trẻ con rất thích. Cô mỉm cười. Cô vẫn tin anh.
Một người cậu bé sẵn sàng cõng một người cô bé bị đau chân trên xem phim suốt một quãng đường dài, lúc trưởng thành không thể không là người đàn ông đáng tin cậy. Đó là những cái phao to lớn trôi dạt vào đồng lúa, hay những con chuồn chuồn nước khổng lồ mắc vào những bụi cỏ sát mép nước. Tụi tôi cắt những miếng phao để đóng tàu thả chạy theo phương gió. Hình ảnh của anh ấy đã khắc sâu trong tim con mười năm nay rồi. Đời này con chỉ lấy mình anh ấy thôi. Khi nào không chạy được thì ném đá, ném đến khi nào tàu nát mới thôi! Nhưng có một thứ mà tất cả tụi con trai đều thích: trái mù u. Mù u ở đầu nguồn cuốn theo dòng nước lũ trôi đến tận đây. Vậy là có trò để chơi, trò bắn bi. Trái mù u nổi nhiều lắm, có khi được cả nhánh, tha hồ mà làm bi.
Trái mù tran do bat quai u cạo hết vỏ ngoài, mài đi mài lại cho thật loáng rồi đem ra chơi ngay. Tình yêu tròn nghĩa sẽ đưa chúng ta về đứng cạnh nhau dẫu bão giông, gió mưa giữa cuộc đời nghiệt ngã. Đừng gắn nhau bằng những yêu thương được đong đo bằng thủ tục, mà không biết cho nhau lấy một phút để im lặng và sống cho chính mình. Sẽ có những cơn mưa khác vào từng thời điểm khác nhau, do đó những ai yêu mưa hãy đón nhận và tìm cách giải quyết đừng để những giọt mưa vuột ra khỏi tầm tay, rồi trôi tan theo bong bóng nước. Anh mải miết với niềm vui ở một nơi nào đó không còn phải bận tâm đến những cằn nhằn của em. Em đã từng lo sợ rằng, cuộc đời nếu thiếu vắng đi người đàn ông mạnh mẽ ấy thì em sẽ sống sao. Bố mẹ anh định ngày cưới vào cuối năm. Ngày hôm đó tình cờ chính là ngày kỉ niệm chín tháng yêu nhau. Cửu, một con số đẹp. Tình yêu của họ sẽ mãi quấn quýt không rời. Cô thấy mình là người hạnh phúc nhất thế gian. Anh dẫn cô đi chọn váy cưới. Cuộc sống của em vốn thật đẹp và ý nghĩa khi em luôn có cha ở cạnh, những lúc em mệt mỏi hay buồn chán, cha vẫn luôn là điểm tựa để em đứng dậy và bước tiếp chặng đường của bản thân. Rõ ràng, trói buộc không phải động từ dành cho tình yêu. 

Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2016

Phim Tình Cảm Gia Đình Hàn Quốc Cô Con Gái Đáng Yêu Thuyết Minh Tập 20

Hai người chồng trước đánh mắng cô vì thói trăng co con gai dang yeu hoa mà cô có sửa được đâu, kết quả là người chồng làm lái xe thì chết do uống rượu nhiều bị tông chết, người chồng thứ hai thì bị chết đuối khi đi bơi. Vì chỉ biết đến đánh đập, mắng chửi, nên khi họ chết, cô chỉ cảm thấy thiếu đi người kiếm tiền cho cô, thậm chí cô còn chẳng gào khóc. Một năm đã trôi qua, ngày nào em cũng nhận được tin nhắn của anh“nhớ sống tốt nha em, anh đợi em, chúc em ngủ ngon, anh nhớ em em nói anh không được liên lạc với em rồi mà, hãy để thời gian sẽ xóa nhòa đi tất cả. Để bây giờ nhìn thấy nhau đó mỗi ngày nhưng không tài nào chạm tới được, chỉ biết là cùng cố gắng để nhìn thấy nhau là hạnh phúc. Nhưng sao anh lại đối xử dằn vặt với chính bản thân mình như vậy? Nếu đời người có được tình yêu ấy thì coi như đã không uổng phí quãng đời này. Nay người đẹp đã tuổi xế chiều nhưng cô vẫn rất đẹp. Ngồi trước ngõ đánh bài tán chuyện, trời đang mưa nặng hạt, anh đạp xe chở đồ sửa xe về nhà, có người lên tiếng: Anh đừng tự hỏi rằng mọi chuyện kết thúc như vậy sao mà hãy chấp nhận đi anh, anh còn có gia đình, còn phải lo kế thừa sự nghiệp của ba anh nữa. Một người phụ nữ như vậy, nhìn thấy chồng mình bệnh tật, chạy theo người khác cũng là chuyện hết sức bình thường.Rất nhiều người nhìn cô như vậy, nhưng chỉ có anh là không nhìn cô như thế, anh nói: Cô ấy sẽ quay về. Anh vẫn dang rộng tay nói với em là càng mệt mỏi thế này anh càng thương em.
Cuộc sống này xem phim còn nhiều điều tuyệt vời đang chờ đợi anh phía trước, hãy lạc quan lên anh nhé. Hãy quên em đi, em không xứng đáng với anh đâu, yêu em anh sẽ khổ đấy, anh có biết điều đó không? Em xin lỗi đã làm anh đau, em sẽ không yêu một người nào khác, trái tim của em đã thuộc về anh. Lá thư em viết cho anh em để trên bàn học của anh đấy, anh đọc đi và đừng liên lạc với em nữa, em chuyển phòng đến nơi khác, nơi mà không có anh. 
Dần dần thời gian trôi qua rồi anh sẽ quên em thôi, đừng phim co con gai dang yeu khóc nha anh. Nhanh quá nhỉ khi tình yêu chúng mình đã vừa được tròn 6 năm. Em còn nhớ rõ ngày anh xuất hiện trước mặt em là chàng sinh viên thô kệch quê mùa, khi trong giờ học vẽ màu em đã mượn gim giấy của anh quên không đưa, anh vẫn đứng đó nhìn em, trong mắt em anh lúc đó thật keo kiệt và đáng ghét. Nhưng chính khoảng khắc đó đã vô tình hình thành sợi dây kết nối giữa hai đứa mình, rồi những buổi tối hai đứa cùng nhau đi bộ rút tiền máy ATM chỉ vì hai đứa cùng ngân hàng, sự vô tình đó nuôi nấng tình yêu đầu đời của em và anh. Trong mắt chúng mình mọi thứ trở nên nhạt nhòa, mình mải miết sống trong thế giới chỉ có hai đứa, mình xây dựng gia đình trẻ con, em nấu cơm cho anh ăn thật vụng về, nhưng anh luôn ăn ngon lành, ăn hết những món em nấu. 

Phim Thần Thoại, Hài Hước Trung Quốc Tế Công Phần 3 Thuyết Minh Tập 20

Bạn tự do, bạn sẽ làm được mọi việc. Bạn bay nhảy, tự tin là chính mình. Sống cuộc đời của mình. Những tin nhắn yêu thương te cong phan 3, những nụ hôn em dành cho anh, tất cả chỉ là giả dối sao? Em nghĩ khi em lừa dối anh sẽ khiến anh vui sao? Xin lỗi vì anh đã ở bên em suốt thời gian qua, nếu đã từng có lúc em yêu anh, cảm ơn em vì điều đó.  Đôi lúc tự hỏi bản thân, liệu tình yêu của mình sẽ là câu chuyện ốc sên thứ mấy? Hay sẽ có thêm câu chuyện ốc sên thứ tư: Có hai con ốc sên yêu nhau, và sống hạnh phúc bên nhau trọn đời, mà chẳng xất hiện một con ốc sên thứ ba nào cả! Không cần để ý đến cảm nghĩ của một ai đó. Như là hôm nay mình mặc thế này có đẹp không? Tình cờ chúng tôi gặp nhau trong đám cưới một người bạn. Em quay vào và những tiếng nhạc chan chúa lại vang lên. Đúng như bạn bè tôi vẫn ngăn cản, thế giới của em và tôi không thể nào hoà hợp. Cho dù là tôi có cố gắng hết sức, thì em vẫn sẽ gạt phăng đi, bởi vì những gì tồn tại trong từ điển cuộc sống của em là bất biến, là duy nhất và cho dù tôi có chen ngang vào cuộc sống của em, thì sẽ không có một gì thuộc về tôi lọt vào cuốn từ điển ấy. 
Đó là cuộc gọi xem phim của đêm hôm qua. Anh kết thúc ngay cuộc nói chuyện sau câu nói ấy của cô. Tắt điện thoại. Anh lẳng lặng đi ngay vào toilet. Không cần phải rửa mặt, anh cũng đủ tỉnh táo. Lời nói vừa nãy của cô còn có tác dụng hơn cả cốc cà phê anh uống ban chiều, có khi còn hơn cả chục cốc cộng lại. Cô nàng cắm hoa cưới đã vứt đi 1 bó hoa hồng trắng qua mặt chúng tôi những người bạn của cô dâu chú rể đến sớm để giúp chuẩn bị. Chẳng hiểu hôm nay cô ta bị làm sao nữa, có mỗi thế mà cũng đùng đùng nổi giận lao vào phòng ngủ, đã thế còn sập cửa rõ mạnh nữa chứ. Đấy, cứ xấu tính xấu nết như thế thì ai mà mê nổi hả giời? Để xem sau này còn có thằng ngu nào bị cô lừa giống như tôi nữa hay không nhé! 
Tôi nhặt lại bó hoa cũng là lúc chạm vào tay một cô gái. Cô gái ấy phim te cong phan 3 mỉm cười Hoa đẹp thế này mà bỏ đi? Đúng là chỉ còn có 2 người là có lòng yêu cái đẹp! Tôi phì cười sau khi nghe em nói vậy. Anh chở cô về. Trên đường đi, hai người chả nói với nhau lời nào. Xe anh đổ phịch trước công ty cô. Chưa kịp chào anh như mọi ngày, cô đã nhanh chóng quay lưng vào đó. Để lại anh nhìn theo cái dáng gầy gầy con con mà nao lòng. Anh không hiểu hay đúng hơn là không biết cô đang nghĩ gì.  Anh chán nản toan tắt điện thoại khi nghe cô ngập ngừng ở phía đầu dây bên kia. Những cuộc gọi lúc nửa đêm thế này thường không được chào đón dù cho có đến từ cô, người đang là bạn gái anh. Huống chi, cả ngày nay anh mệt mỏi xoay vòng trong đống công việc cuối năm. Vừa chợp mắt được một tí là cô lại gọi. Cô im lặng. Anh thì đang nhớ xem là lần thứ bao nhiêu dắt cô vào đây. Lần nào anh cũng phản ứng như nhau khi nhận được tin từ cô. Chỉ khác là cái bình tĩnh lúc sau để giải quyết mọi chuyện. Anh thở dài. Yêu nhau gần 4 năm nay, có lẽ chưa bao giờ anh thấy chán nản như lúc này.

Thứ Tư, 6 tháng 4, 2016

Phim Hot Tháng 4 Kênh THVL1 - Phim Trận Đồ Bát Quái Tập 20

Một thanh niên điển trai, dáng người cao lớn sốt ruột bấm chuông cửa. Cô gái ra mở cửa điệu bộ vẫn còn ngái ngủ. Cô cằn nhằn: Anh về mà không báo trước. Người dàn ông không trả lời. Có ai đó nói rằng người ta đến với nhau chỉ vì người ta yêu nhau nhưng người ta rời xa nhau thì lại có hàng trăm hàng ngàn lý do, có thể là như thế anh nhỉ? Anh ta đi phim tran do bat quai tớ đi lui trong phòng vẻ bực bội, sau rốt anh ta dừng lại trước cửa phòng ngủ. Tiệc sinh nhật hôm nay của Ngân chắc sẽ có anh, cô nghĩ thế, vì Ngân là bạn của cả hai người. Trong trang phục thật sinh động và tự tin, cô biết anh đang nhìn cô. Tiệc thật vui và thân mật. Cái cách mà bố Hạ thể hiện tình cảm với kỉ vật của đời mình cũng thật lạ. Chẳng bao giờ bố kể cho Hạ hay bất cứ ai nghe về chủ nhân của bức tranh thêu ấy. Bố vẫn cứ mải miết những bước chân thật nhanh khi đi qua nó, cũng chẳng bao giờ ngắm nhìn nó mỗi ngày. Chỉ khi nào bố gặp chuyện gì đó ở cơ quan hay mẹ Hạ nặng nhẹ điều gì đấy thì bố mới chùng bước lại để mà ngắm mà chuyện trò với nó. Chẳng có ai phát hiện ra anh và cô thời gian gần đây có vấn đề gì. Anh vẫn lịch thiệp rót rượu mời cô và vui cười như không có gì khác lạ cả. Nhìn thấy tấm drap nhàu nhĩ, gối vứt mỗi nơi một chiếc, anh ta rít lên. Tao đã phải nhường cả nhà lẫn giường cho lão già suốt buổi trưa, còn phải báo trước à. Đây không phải nhà của anh. Là thành quả của tôi. Tôi đang nghi ngờ công sức của anh đang đổ xuống sông xuống bể với con quạ của anh đấy. Thảy thảy nó trên tay. Anh ngắm nghía nó kỹ hơn mọi ngày, và lần đầu tiên xài nó đến giờ anh cho nó được nghỉ ngơi. Thế là anh tắt máy. Kể từ hôm đó cô không chờ điện thoại anh nữa. Lòng tự ái cao giá của người phụ nữ trỗi dậy. Đâu rồi sẽ vào đấy, chạy đua xem ai giành được hợp đồng hôn nhân trước nhé. Tôi cũng như những người con của quê hương Quảng Trị luôn được ba mạ dạy: Gắng học đi con. 

Chỉ có con đường học tập mới mong sao sau này xem phim thoát khỏi nghèo đói cơ cực, chỉ có đi học mới mong sao không phải theo ba mạ ra đồng ruộng làm lúa, bán mặt cho đất bán lưng cho trời, chỉ có đi học mới mong không theo ba mẹ lên rừng phát cây cỏ làm nương rẫy. Anh chỉ cho phép em một tháng với ống bố nuôi thôi đấy. Đã không ít lần em xây cho mình những giấc mơ về một mái ấm của anh và em, hạnh phúc của chúng ta trong căn nhà nhỏ cùng những đứa con thân yêu. Một bức tranh màu hồng được em hàng ngày tô lên bằng những niềm vui chúng ta mang lại cho nhau và bằng tình yêu chúng ta đã dành cho nhau. Sau đó chúng ta mỗi đứa một chiếc mui trần đi phơi nắng ở Hawaii. Đến lúc đó xem em thử sức anh được đến đâu. Cô kiêu như cô bé mới lớn. Chuyển đổi tư tưởng từ sự cần thiết có anh, cô trở nên lạnh lùng vô cảm khi vô tình cả hai chạm mặt nhau trên đường. Một thời gian dài cả hai không liên lạc với nhau.

Trong giấc tran do bat quai mơ đêm, ta luôn mơ thấy mình lặng lẽ rời khỏi thế tục đa đoan. Không một giọt nước mắt buồn tiễn đưa. Không một câu kinh cất lên lời khe khẽ bình yên. Ta chỉ cần nhắm mắt, và cứ thế, ra đi. Nhà thì đông anh em, cái nghèo cái đói luôn bên mình, có gia đình còn phải chạy gạo bữa nhưng đứa nào chăm học thì ba mạ hay anh cả chị đầu cũng cố lao động kiếm tiền cho con, cho em ăn học. Cuộc đời khó ai biết trước được chữ ngờ, kết quả luôn nằm ở tương lai, không phải trong những ước mơ màu hồng rực rỡ hay những những tấm thảm nhung được dệt bằng yêu thương và hạnh phúc. Đứa anh nào ra đời rồi thì quay lại phụ giúp ba mạ nuôi em chứ sức đâu ba mạ lo cả đàn con được. Sự nâng đỡ, chia sẻ cùng nhau để mong sao một hay nhiều thành viên trong gia đình có học, có chữ, có nghề trong tay. Ta tiêu diêu qua bờ rào kỉ niệm rêu phong. Khi cười, khi khóc. Khi vui, khi buồn. Bờ mi không quằng nặng giọt lệ đau thương. Đôi môi thôi ngả nghiêng men say nồng đượm. Ta là một linh hồn bé nhỏ và đơn côi.