Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

Phim Cổ Trang Trung Quốc 2016 - Phim Võ Thần Triệu Tử Long Tập 20

Bao năm qua anh đã ở bên em. Em cảm nhận được sự chân thành mà anh dành cho em. Không phải tới ngày hôm nay khi anh nói lời yêu em mới biết. Trái tim người con gái nhạy cảm lắm. Nhưng tôi là đứa cố chấp, dù người ta nói gì vẫn cứng đầu đi đến cùng. 
Chỉ khi có một sự nhàm chán, nhạt nhẽo mà người ta không chịu được... Tôi là đứa không thú vị chút nào, chỉ phim vo than trieu tu long khiến người ta tò mò trong phút chốc, hiểu ra rồi sẽ chán nhanh thôi. Em không còn giữ thói quen ngủ dậy muộn mà đón bình minh thật sớm. Không phải là em mất ngủ, chỉ đơn giản em muốn bắt đầu ngày mới dù cho không còn tiếng chuông điện thoại của anh mỗi sáng. Cái gì phải đến rồi sẽ đến, dù sớm hay muộn, cũng vậy thôi. Nhưng vì không muốn anh buồn nên em luôn cố gắng sống hồn nhiên nhất, cố gắng để tình cảm của chúng mình rẽ sang một chiều hướng khác. Em muốn anh ngừng đưa mắt tìm em mà tìm cho mình một người con gái khác. Giá mà em có thể yêu anh thì tốt biết bao. Anh tàn nhẫn quá, anh ác độc quá, anh lạnh lùng quá, anh. Mình hoàn toàn kiệt sức khi về đến nhà, cảm tưởng như mình còn sống là một kỳ tích, và nước mắt, cái thứ mình cố kìm nén trước mặt anh nay vỡ òa, mình khóc, khóc, và khóc không dừng. Mình đã mất anh thật rồi. Vì điều đó sẽ khiến em và anh cùng hạnh phúc. Lần đầu gặp em, mình dường như bị em cuốn lấy ngay cái nhìn đầu tiên. Cái tiếng sét ái tình tưởng chỉ có trong phim nay lại xảy ra với mình, thật là một cảm giác kỳ lạ khó tả. Và rồi thật bất ngờ khi mình gặp lại em ở văn phòng đoàn, em là bí thư của lớp còn mình là tổng phụ trách không biết lúc ấy mình cám ơn ông trời về sự sắp đặt khéo léo này bao nhiêu lần nhỉ. Người lái xe từng hỏi, nếu anh ta muốn đi, hay muốn tôi dừng lại, tôi có níu kéo không. Chỉ vì những cách trở và hiểu lầm mà mối tình đẹp như thơ của anh và Ngọc phải chấm dứt. Anh không hề biết rằng ở phương xa Ngọc vẫn chờ đợi anh. Khó nói nhỉ, tôi không muốn xuống xe, nhưng cũng không muốn làm một hành khách mặt trơ trán bóng. Nhưng tình cảm là điều em không điều khiển nổi nó. Đôi khi có những tình cảm tốt hiển nhiên nhưng vĩnh viễn nó không thể là tình yêu được. Đừng trách em, với em, anh mãi là một người anh tốt nhất của em.
Từ sau hôm phim va chạm đó, Nam Phong có một cảm giác rất lạ, trong đầu anh cứ thấp thoáng khuôn mặt, ánh mắt của một người con gái. Lạ thật, trước giờ gặp bao cô gái xinh đẹp, giỏi giang cũng không thấy làm sao, với cô gái này lại càng nghĩ càng mong có một sự tình cờ sẽ đến. Giữa không gian khuya vắng, màn đêm đặc quánh đượm một nỗi buồn, Hân trở mình vòng tay qua người chồng. Đó là người vợ mà anh gắn bó cho tới giờ. Anh chưa bao giờ thử đặt lên bàn cân để xem tình yêu anh dành cho vợ và cho Ngọc Anh đã đầu hàng quá sớm ngay cả khi tiếng yêu còn chưa kịp thốt lên. Những sự lo lắng không đâu, tự ti và hèn nhát khiến anh không dám ngỏ lời. người yêu đầu tiên ai nhiều hơn. Tình yêu có thể tồn tại ở nhiều dạng và thật khó để đong đếm nó rõ ràng. Cô ôm ghì lấy anh. Hương thơm quen thuộc, tiếng thở đều đều, hơi ấm tỏa ra từ người anh Mọi thứ đều thân thương quá đỗi. 
Đâu đó trong lòng vẫn nhói lên những nỗi đau chưa nguôi nhưng em luôn cố mỉm cười để chào ngày mới. Ngày phim vo than trieu tu long hôm nay, ngày mai và mãi mãi về sau em cũng vẫn phải bắt đầu một ngày mới bằng cái suy nghĩ: Mình không còn là của nhau! Kết thúc cuộc tình ấy, anh mất vài năm để cho trái tim mình lành lại. Rồi anh yêu!Anh vẫn không nghĩ rằng mình có em. Em giống như tiểu thư đứng trên lầu son gác tía, còn anh là gã hành khất nghèo hèn chỉ dám ngước nhìn lên. Anh đã từng mơ mộng về em, nhưng chỉ mơ thôi chứ không dám chạm tay vào giấc mơ đó. Vì anh và em khác nhau nhiều quá! Một mối lương duyên thật lạ kì. Cảm ơn em đã đủ dũng khí để bên anh tới cùng dù cho những thương tổn mà anh gây ra cho em không hề ít ỏi. Ánh nắng mặt trời chiếu rọi những tia sáng khiến em thấy dù thế nào thì trái đất vẫn quay, em vẫn cần phải sống. Quán cà phê Phong Linh nép mình giữa núi đồi bao la, không gian quán cũng giống như cái tên, ngập tràn chuông gió đủ màu sắc, leng keng hòa thành một bản nhạc dìu dặt, đung đưa. Nơi này nằm cách xa trung tâm thành phố nên rất yên tĩnh, mang một phong vị lãng mạn mê mẩn hồn người.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét