Thứ Hai, 11 tháng 4, 2016

Xem Phim A Daughter Just Like You - Cô Con Gái Đáng Yêu Tập 20 Thuyết Minh

Cô phim co con gai dang yeu cố gắng không nhớ về anh, về hoa rẻ quạt, về bố, về mẹ. Mẹ mặc kệ Việt đứng ấy càu nhàu. Bà bỏ vào phòng. Mặc kệ đứa con bé bỏng duy nhất đứng đấy gào thét, bà chỉ cười rồi đóng cửa phòng lại. Một tuần nữa trôi đi nhưng chàng vẫn hôn mê bất tỉnh, còn nàng thân thể cũng héo mòn vì lo lắng, buồn đau, nhưng nàng vẫn kiên tâm khẩn cầu Phúc thần ban phúc cho chàng. Nhớ một cách da diết, cô như nghẹt thở khi nghĩ đến bố, lòng cô đầy tiếc nuối khi nhớ về anh, còn mẹ với cô chỉ là niềm đau mà không có chút kí ức. Vì nó biết cái tính trẻ con của mẹ. Mẹ một mình nuôi nó và xây dựng cả 1 cơ ngơi không phải là nhỏ và dễ dàng. Những bức hình chụp chung cô không đem theo gì cả, những cuốn số nhật kí, những trang ép hoa rẻ quạt khô cô cũng bỏ lại quê nhà. Anh lấy ra một chiếc khăn bong bay, cầm hai đầu khăn rrồi giương lên cao. Gió men theo phần thân khăn khiến nó gợn lăn tăn như sóng biển. Thì ra bé cười với thằng nhóc tiểu học bốn mắt ngồi cạnh ta. Nó luyến tiếc rời cuốn truyện đưa cho bé rồi cẩn thận dặn dò: Khi chúng ta yêu một người, chúng ta có quyền đòi hỏi nhu cầu đặc biệt đối với người đó. 
Tuy nhiên, tình yêu đích thực không phải là sự phim chiếm hữu. Hãy từ bỏ ý nghĩ sở hữu cho bằng được người đó để có một mối quan hệ lành mạnh. Vâng, cậu bạn hàng xóm của tôi, Vũ. Gia đình cậu ấy chuyển về sống cạnh nhà tôi 3 năm trước, khi tôi bắt đầu thi lên cấp ba. Thời gian đầu, tôi không thích cậu bạn này lắm vì gương mặt lạnh và ánh mắt dường như thờ ơ với mọi thứ của cậu ta. Ta mặc kệ. Đồ ngốc kia, Ngươi có biết thưởng thức nghệ thuật không vậy? Bài hát tâm đắc của ta. Trên đời có nhiều loại gió anh nhỉ! Em học địa lý mãi mà vẩn chẳng nhớ được tên của mấy loại gió đặc biệt ấy. 

Cô chỉ nhớ mang máng mẹ rất yêu hoa hồng trắng, và mỗi phim co con gai dnag yeu lần giỗ mẹ bố lài mạng vế một bó hồng trắng lớn. Trời ơi, làm sao bây giờ? Khả năng này nằm ngoài dự kiến của ta. ậy là một ngày chủ nhật khu phố nhỏ thanh bình bị đánh thức bởi tiếng chí chóe của đôi bạn hàng xóm. Rồi bất giác em nhớ ra. Một câu hỏi ngớ ngẩn không kém Cứ đà này thì ngươi thi cử cái gì chứ? Vậy mà ở cái nơi xa xôi này, đêm đêm, chạnh lòng cô lại nhớ. Cái nụ cười mà ta đã tập hàng trăm hàng ngàn lần trước gương đâu rồi nhỉ? Bạn có thể tới một nơi nào đó, miễn là được ở một mình thật yên tĩnh để thư giãn, sau đó nhắm mắt lại và tiếp tục theo đuổi ý tưởng của mình, chẳng hạn như: yêu là gì, tình yêu đến từ đâu, vì sao có tình yêu, Bé ơi, chờ ta chút nhé, bé đã cho ta cơ hội thì làm ơn đợi ta lục lại kiểu cười đã tốn rất nhiều công sức luyện tập để dành riêng cho bé nhé! 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét