Một tay xem phim không ngừng chạm nhẹ vào từng giác quan cảm xúc của em, tay kia chậm rãi duỗi những ngón tay thon dài đang nắm chặt tấm thảm giường kia ra, lồng chúng vào tay mình. Rốt cuộc, khi khi nụ hôn tôi khe khẽ chạm vào vị trí gần trái tim đang đập loạn nhịp kia, Dĩnh Ngôn ngửa cổ ra sau, trong đôi mắt đã tràn ngập tình mê ý loạn.Tôi không thể chần chờ nữa, vội giải tỏa khát khao của mình. Thoáng chốc, nửa mảnh linh hồn tôi nhẹ nhàng trượt vào nơi sâu kín của em. Ngón tay Dĩnh Ngôn khẽ bấm vào tay tôi, toàn thân run rẩy kịch liệt. Tôi biết em đau, nhẹ nhàng hôn vào đôi môi đang phiêu lãng kia, trằn trọc, dây dưa. Cuối cùng luật động trên cơ thể tôi nhanh dần, Dĩnh Ngôn cũng phát ra thanh âm khe khẽ. Từng chút một, chúng tôi đưa nhau đến thiên đường Hy Văn. Dĩnh Ngôn áp má vào lồng ngực tôi như cách em vẫn làm trước đây. Vừa mới trải qua một trận mây mưa, nhịp tim em vẫn chưa hết rộn rã khi em thì thào.
Phút môi chạm môi, tôi như bị sét đánh trúng, cứ đờ phim co con gai dang yeu đẫn nhìn em mà không dám động đậy.Thế có phải là em đã tha thứ cho tôi rồi không?Nhưng tôi cũng chẳng nghĩ nhiều được, bởi nụ hôn của em ngày càng áp sát, dần dần không còn đơn thuần là môi chạm môi nữa, cánh tay em bắt đầu lần tìm vào sâu trong cổ áo, khơi dậy đến từng điểm nhạy cảm trong tôi. Tôi rùng mình, chẳng mấy chốc biến bị động thành chủ động, cuồng nhiệt giữ chặt tay em rồi đẩy em ngã xuống giường.Căn phòng nhỏ hẹp thoáng chốc chìm trong không gian mờ ám. Lúc môi tôi dần hạ xuống chiếc cổ trắng toát mang theo mùi hoa thoang thoảng, hơi thở em cũng nhè nhẹ chạm vào vành tai tôi. Bất chợt, một hành động của em khiến tôi suýt ngừng thở.Em thản nhiên dám cắn vành tai tôi.Lửa tình cuối cùng đã bén. Tôi không ngần ngại nữa.Nhẹ nhàng, tôi tháo hàng cúc trên áo Dĩnh Ngôn ra, mở đường cho những nụ hôn liên tiếp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét