Chỉ có con đường học tập mới mong sao sau này xem phim thoát khỏi nghèo đói cơ cực, chỉ có đi học mới mong sao không phải theo ba mạ ra đồng ruộng làm lúa, bán mặt cho đất bán lưng cho trời, chỉ có đi học mới mong không theo ba mẹ lên rừng phát cây cỏ làm nương rẫy. Anh chỉ cho phép em một tháng với ống bố nuôi thôi đấy. Đã không ít lần em xây cho mình những giấc mơ về một mái ấm của anh và em, hạnh phúc của chúng ta trong căn nhà nhỏ cùng những đứa con thân yêu. Một bức tranh màu hồng được em hàng ngày tô lên bằng những niềm vui chúng ta mang lại cho nhau và bằng tình yêu chúng ta đã dành cho nhau. Sau đó chúng ta mỗi đứa một chiếc mui trần đi phơi nắng ở Hawaii. Đến lúc đó xem em thử sức anh được đến đâu. Cô kiêu như cô bé mới lớn. Chuyển đổi tư tưởng từ sự cần thiết có anh, cô trở nên lạnh lùng vô cảm khi vô tình cả hai chạm mặt nhau trên đường. Một thời gian dài cả hai không liên lạc với nhau.
Trong giấc tran do bat quai mơ đêm, ta luôn mơ thấy mình lặng lẽ rời khỏi thế tục đa đoan. Không một giọt nước mắt buồn tiễn đưa. Không một câu kinh cất lên lời khe khẽ bình yên. Ta chỉ cần nhắm mắt, và cứ thế, ra đi. Nhà thì đông anh em, cái nghèo cái đói luôn bên mình, có gia đình còn phải chạy gạo bữa nhưng đứa nào chăm học thì ba mạ hay anh cả chị đầu cũng cố lao động kiếm tiền cho con, cho em ăn học. Cuộc đời khó ai biết trước được chữ ngờ, kết quả luôn nằm ở tương lai, không phải trong những ước mơ màu hồng rực rỡ hay những những tấm thảm nhung được dệt bằng yêu thương và hạnh phúc. Đứa anh nào ra đời rồi thì quay lại phụ giúp ba mạ nuôi em chứ sức đâu ba mạ lo cả đàn con được. Sự nâng đỡ, chia sẻ cùng nhau để mong sao một hay nhiều thành viên trong gia đình có học, có chữ, có nghề trong tay. Ta tiêu diêu qua bờ rào kỉ niệm rêu phong. Khi cười, khi khóc. Khi vui, khi buồn. Bờ mi không quằng nặng giọt lệ đau thương. Đôi môi thôi ngả nghiêng men say nồng đượm. Ta là một linh hồn bé nhỏ và đơn côi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét