Ngày xưa xem phim anh thích cái tính hiếu thắng này của cô, đến giờ vẫn thế nhưng mà kéo dài có vẻ không ổn.Nghĩ một lúc anh thiếp đi lúc nào không biết, khi trở mình, đưa tay sang bên thấy giường vẫn trống không. Anh bật dậy ngay, vợ anh vốn bị đau lưng, không thể nằm trên ghế gỗ dưới phòng khách được. Anh bật đèn, lật đật chạy xuống thì không thấy vợ đâu. Phương kể chồng sắp cưới của mình là thợ nhiếp ảnh tự do, anh đi vòng quanh thế giới để chụp lại những khoảng khắc đẹp của cuộc sống. Anh ấy có một ước mơ phải hoàn thành trước khi cưới. Vì sau khi cưới, anh sắp phải về tiếp quản công ty của gia đình hai bên. Anh ấy sẽ phải từ bỏ ước mơ nhiếp ảnh, nhưng hai người sẽ được sống bên cạnh nhau. Như vậy là hạnh phúc. Phương nghĩ vậy.
Khi con được 3 tháng, cô gợi ý nói chồng bảo tran do bat quai mẹ về quê ít bữa vì cô tự chăm con được nhưng bị cả nhà phản đối. Bố chồng nằng nặc bắt mẹ chồng ở lại, mẹ chồng cũng thích ở với con trai nên nhất quyết không về.Có lúc mệt mỏi quá, cô nói khéo bảo mẹ về chăm bố vài hôm rồi lại lên không đi lâu quá, mẹ chồng gạt đi ngay: “Ôi dào, bố mày tự chăm mình tốt rồi, mẹ ở nhà cũng thế thôi. Mẹ sẽ chăm thằng cún tới khi cứng cáp, đi học được. Bố còn không muốn mẹ về ý chứ. Ở đây mẹ thấy thoải mái mà” .Nghe xong, con dâu bế tắc hẳn. Con dâu chỉ mong được “độc lập, tự do, hạnh phúc” vài bữa mà cũng không được. Cô nghĩ ra kế tìm người giúp việc thì bà gạt đi ngay. Bà lại lo con trai tốn kém trong khi mẹ ngồi không. Thế là gái đẻ thêm stress vì mẹ chồng đoảng nhưng thừa nhiệt tình. Khi trở mình, đưa tay sang bên thấy giường vẫn trống không. Anh bật dậy ngay, vợ anh vốn bị đau lưng, không thể nằm trên ghế gỗ dưới phòng khách được. Anh bật đèn, lật đật chạy xuống thì không thấy vợ đâu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét