Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2016

Xem Full HD Phim Nguyệt Thực VTV Tập 5

Nhưng bên cạnh bố vẫn luôn có mẹ. Con cảm ơn mẹ vì đã luôn yêu thương bố như thế. Mối tình đầu của mẹ đến lúc mẹ 18 tuổi, lúc đấy mẹ thi xong đại học và kết quả là hai người học ở hai thành phố khác nhau. Mẹ nói như thể lâu lắm rồi mới nói chuyện với tôi. Đúng là lâu lắm rồi tôi mới có nhiều thời gian ở bên cạnh để mẹ trò chuyện tâm sự và dạy dỗ. Nhớ lại những chuyến thăm nhà ngắn ngày trước đây, nếu không phải ôm laptop thì cũng hẹn hò với bạn bè. 
Vì vỏn vẹn chút ít thời gian, tôi tranh thủ từng chút cho những người thân ở quê, việc chuyện trò cũng mẹ cũng rút ngắn đáng kể. Giờ đây khi con đã nguyet thuc vào đại học rồi tự lo cho bản thân con mới càng thấm thía hơn công ơn của bố mẹ. Nhất là khi một mình bươn chải giữa cuộc đời con nhận ra rằng chỉ có bố mẹ là người yêu thương con vô điều kiện, luôn muốn cho cho những gì con cần thậm chí là tốt nhất nhưng điều con cần phải thực sự chính đáng. Tình yêu của mẹ qua đi vì những khoảng cách, những thứ còn sót lại bây giờ cũng chỉ là những cái nắm tay, những cái ôm lâu Hay phải chăng tôi đang sợ chính mình, sợ tự mình phá vỡ giấc mộng mà tôi đang mường tượng. Người lớn bảo nhau dọn dẹp trong nhà, bàn thờ tổ tiên. Ba ngày rồi tôi chẳng lên đồi cỏ xanh nữa. 
Tôi sợ những cảm xúc giấu kín sẽ lại dâng trào lên, nước mắt lại rơi, và tôi biết mẹ sẽ buồn khi thấy điều đó. Nó được làm mâm cơm cúng tất niên như mọi nhà mà giúp ông cúng cụ. Được thấy ông ánh mắt rạng ngời ăn được hai lưng cơm. Được thấy ông như khỏe ra, không thấy dáng còng, không thấy mắt mờ chân chậm nữa. Thấy cái diều tuổi thơ ông làm cho nó thả, thấy cả nụ cười giòn mà không còn đều cả hàm răng của ông, nó thấy ông, thấy nó bé lại, thấy nó hạnh phúc.
Dù rằng ai cũng tự thôi miên, tự an ủi mình rằng mình sẽ ổn với hạnh phúc được ban cho ấy. Thế nhưng hạnh phúc phim nguyet thuc nào rồi cũng phải quy đổi bằng những thứ khác. Nên em cứ khóc đi, đừng che đậy cảm xúc. Khóc cho tình yêu, cho nỗi buồn, cho nỗi nhớ trong em vơi đi. Mỗi lần được nghe mẹ kể chuyện là tôi háo hức vô cùng. 
Mẹ dạy cho tôi biết về cuộc sống, tình bạn và tình yêu. Đón mùa đông lạnh đến run người mà bao năm không còn được tận hưởng nơi phố thị, mọi thứ khiến nó vui không thể tả. Nó lại được cuộn tròn trong chiếc chăn ấm mặc kệ tiếng gọi của mẹ ngoài kia. Có lẽ đã lâu lắm rồi nó mới thấy bình yê Con tham luyến cảm giác ấy đến mức dù con có đi đến mức suốt cuộc đời con cũng không thể nào quên được. Mẹ luôn tin rằng, những cố gắng của mình nhất định sẽ mang lại một cuộc sống hạnh phúc nhất cho con mai sau.  Hãy làm như vậy, bởi khi ngày tháng trôi đi, cho dù con có thành đạt hay giàu có đến đâu con cũng sẽ chẳng thể mua lại kí ức, bởi con sẽ chẳng thể tìm lại những gì đã qua nếu như ở thời điểm thích hợp con không nắm bắt cơ hội, và hơn cả con sẽ chẳng thể tìm được một người yêu con như thế. Con cũng xin lỗi cho những lần thiếu suy nghĩ, khiến bố buồn phiền. Con xin lỗi vì đôi lần nói dối. Xin lỗi vì đã vô tình khắc thêm những vệt nhăn trên vầng trán.  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét