Thứ Năm, 9 tháng 6, 2016

Nguyệt Thực VTV3 Bản HD Tập 15

Nhưng trong lòng lại một khoảng không hỗn độn. Đôi khi muốn mình không còn là con bé nhút nhát như trước nữa, vứt bỏ sự tự ti của bản thân đi. Em cố tìm một lí do nào đó, để bấu víu vào đấy, để mà ghét anh, hận anh. Vì khi anh đến, cho em những lời yêu thương mật ngọt, cho em những hứa hẹn, hoạch định ở tương lai. Nhiều đêm ngồi nhìn anh im lìm ngủ, cô thầm khóc một mình, thầm trách giận mình nhiều lắm vì tối ấy đã giận hờn với anh. 
Bây giờ, anh không còn có thể nắm bàn tay nguyet thuc cô nữa, anh không còn lau được nước mắt cho cô, không còn bẹo má cô được, không còn đùa yêu với cô như ngày nào nữa Bao nhiêu thứ anh xây dựng lên trong em, bao nhiêu thứ tình cảm mình vun đắp theo tháng ngày cùng nhau, để rồi chỉ đôi ba câu nói, một vài tin nhắn, anh phủi tay như không rằng mình không là gì của nhau cả. Em nuốt những giọt nước mắt mặn, đắng vào tận trong tim anh ạ! Có nhiều sai lầm có thể sửa chữa được, nhiều lúc sức khỏe của em không kham nổi em muốn bỏ cuộc. Nhưng em thấy ánh mắt động viên và chan chứa tình thương của mọi người em lại cố gắng để tiếp tục ước mơ tới trường. Tất nhiên là có chứ anh? Nhưng liệu em có hạnh phúc không khi em đã từng là của anh và người đàn ông khác liệu có thể chấp nhận được điều đó? Và rồi em có hạnh phúc không khi tim em dù không muốn đi chăng nữa nhưng nó cũng sẽ vẫn hướng về một miền kí ức nào đó.
Vì vậy c phim nguyet thuc ô đã phải tự tạo ra một vỏ bọc kháng sinh để bảo vệ tâm hồn vốn dĩ không được lành lặn của mình. Tôi biết vì anh em tôi cha sẵn sàng nhảy vào dầu sôi lửa bỏng mà không hề mảy may do dự. Ba mẹ cô và ba mẹ anh đều không ai ủng hộ. Họ làm mọi cách chặn hết sự liên lạc giữa hai người. Nước mắt của cô cũng không đủ làm cho ba mẹ nao lòng. Nhớ một lần anh đi tàu vào thăm, vội vã bên nhau được hai tiếng đồng hồ. Lúc đưa anh lên tàu Cha đã truyền cho anh em tôi sự cẩn trọng, lòng dũng cảm, tinh thần trách nhiệm và đặc biệt là tình yêu lao động. Mặc dù ốm đau bệnh tật nhưng cha chỉ âm thầm chịu đựng, đặt hết niềm tin và sự kì vọng vào sự trưởng thành của anh em tôi. Chuyện kể rằng có hai cha con nhà nọ sống nghèo khổ ở một làng chài ven biển. Đó là một câu chuyện buồn thảm, câu chuyện là một lời cảnh tỉnh cho những ai không nghe lời cha mẹ, hiếu thuận với cha mẹ không bao giờ là quá muộn. Liệu mình có đủ sức đứng lên không? Muốn tự nhủ mình có thể nói: Em có đủ mạnh mẽ. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét